Công bằng mà nói Soái Lãng thấy mấy cái thủ đoạn kiếm tiền của Tang Nhã rất vụng về thô thiển, nhưng cô giống y, có bản năng sinh tồn mạnh, khéo léo vượt qua được nguy hiểm. Có điều đó là trước kia cô chơi nhỏ thôi, vụ chơi lớn đầu tiên là lừa Lương Căn Bang liền có vấn đề ngay lập tức: “ Bằng vào ba mánh khóe đó của em chưa đủ để anh coi vào mắt ... À phải hai đồng bọn của em là ai?”
Nhắc tới chuyện này Tang Nhã khẽ thở dài: “ Một là Đại Muội, vốn là người buôn ngoại tệ, một là Tiểu Ninh, chính là người đóng cảnh sát mà anh từng gặp, là bạn trai của cô ấy. Về sau Tiểu Ninh bị Lương Căn Bang bắt được, chặt mất bốn ngón tay không dám báo án, tiền tích góp được mấy năm cũng bị lấy mất, giờ em cũng không biết ở đâu.”
Soái Lãng có thể cảm giác được Tang Nhã run lên, sợ hãi là khó tránh hỏi, di chuyển đề tài: “Vậy họ có biết chính xác xuất thân của em không?”
“Không biết, em đâu ngốc thế, tới mỗi một nơi đều em đổi một thân phận, hai đồng bọn này em tình cờ quen ở Trung Châu, hợp tác vài lần thấy họ hợp ý nên tạo thành nhóm. Lần này về em gặp Đại Muội một lần, là người gặp anh trong thang máy đấy, sau khi bị Lương Căn Bang phát hiện, trước khi tới tìm anh, em cho cô ấy một khoản tiền, bảo cô ấy đi rồi.”
“Bảo sao cảnh Sát gọi em là Nữ Tiêu, đúng là tới vô hình đi vô bóng, che giấu tốt, vậy em tích góp được bao tiền?”
“Chẳng được là bao, tiêu pha bậy bạ, thêm cả vào số tiền lừa được lần này mới có 100 vạn, em tính phải kiếm được 1000 vạn mới dừng tay, bây giờ cách mục tiêu còn quá xa.” Tang Nhã thành thật nói.
Oa, đúng là dám mơ ước thật đấy, đôi lúc cảm giác Tang Nhã đúng là một cô bé ngây thơ, muốn lừa được 1000 vạn chắc phải phấn đấu tới già luôn. Soái Lãng phì cười, cười tới phải đổi tư thế, cười tới nằm ngửa mặt trên giường, vẫn không nhịn được cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT