“Không muốn nghe. “ Tang Nhã hôn lên môi Soái Lãng chặn lời: “Em biết câu lưới trời lồng lộng thừa mà khó lọt không chỉ là câu nói chơi, rồi có một ngày em thất bại, em không hối hận ... Vốn rủ anh đi cùng cũng không phải là tâm tư thuần khiết, nhưng em nhìn ra rồi, anh tuy vô lại gian xảo, nhưng chẳng cùng đường với em. Em cũng nhìn ra, anh thích em thật lòng, em không muốn người thích mình phải khó xử.”
“Vậy em không hiểu anh rồi, anh không nói cái đó.”
“Vậy là cái gì? Khuyên em đi đầu thú à?”
“Đầu cái rắm, thà tin kẻ lừa đảo chứ không tin bọn cớm, cảnh sát mới là đám bẩn nhất, cảnh sát căm hận tội phạm tận xương, không sửa được, cho nên đối với rất nhiều nghi phạm mà nói, hối hận không có cửa, muốn làm lại chẳng có đường. Chỉ cần có vết, em mãi mãi sẽ không thể sống đàng hoàng. Ví như anh, bị xử phạt hành chính vài lần, kiếm một công việc tử tế cũng thành vấn đề, vào cơ quan đơn vị à, đợi người ta xét kỹ một cái là đá ngay.” Soái Lãng hậm hực, vậy mà cha y còn mong y thì vào cục đường sắt, nể mặt cha y họ nhận rồi, nhưng cả đời làm thợ điện quèn thôi.
Tang Nhã không bình luận điều này, cô chẳng nghĩ mấy vấn đề sâu xa đó, chỉ hỏi: “Vậy anh định nói với em điều gì?”
“Ý anh là cuộc sống như đại dương, luật pháp như tấm lưới, còn chúng ta là đủ các loại cá sống trong đại dương, anh là con cá nhỏ xấu xí, em là mỹ nhân ngư.”
Soái Lãng cười, Tang Nhã cũng vui vẻ, cô từ dưới ngước mắt lên nhìn Soái Lãng, mắt Soái Lãng nhìn xuống dưới, bầu ngực căng tròn nhựa sống, nụ hoa hồng hồng, không nhịn được đưa tay ra ngắt làm Tang Nhã cười khúc khích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play