Soái Lãng kéo cô lại, ôm gọn trong lòng, Tang Nhã liên tục vùng vẫy, biết với cô gái dã man này nói chuyện không thể quanh co: “Đừng ồn, anh nói cho em, anh lấy của người ta một khoản tiền, người ta tới tính sổ rồi ... Anh chột dạ, em tới không đúng lúc.”
“Thế hả?” Nói thế thì Tang Nhã cảm thông ngay, quan tâm hỏi: “Bẫy người ta bao nhiêu ... Oa 50 vạn à?”
Soái Lãng đang giơ 5 ngón tay, lắc đầu: “Nói ra em đứng vững nhé, thêm vào một con số 0 nữa ... 500 vạn.”
Cho dù là người từng trải qua sóng gió như Tang Nhã cũng bị con số này làm váng vất, hưng phấn hét lên, rút vào lòng Soái Lãng như chim nhỏ, vui mừng hơn hơn cả mình có 500 vạn: “ Oa, oa ... Giỏi quá, giỏi quá ... Sao làm được thế? Em biết anh có bản lĩnh mà, em còn làm gì nữa chứ, gả luôn cho anh là được rồi .... Này này, vẻ mặt gì thế, làm như em không xứng vậy, nói thật đi, có phải có tiền rồi định đá em sang bên hả, ngày hôm đó nói không tính hả?”
Bộ dạng đắc ý, hưng phấn đó làm Soái Lãng hối hận vì nói ra, đang lúc nguy hiểm không thể sinh thêm chuyện, nắm tay Tang Nhã ôn tồn nói: “Thời gian ngắn khó nói hết, chúng ta nói sau đi, thời gian qua anh luôn trốn tránh, hôm nay vừa lộ mặt ra là có chuyện ... Anh có chỗ ở tại thôn Ngũ Long, ở đó an toàn, chúng ta tới đó nói chuyện.”
“Không đi, nam nhân lúc không mặc quần áo nói chuyện không đáng tin, không cho anh cơ hội.” Tang Nhã kiêu ngạo quay đầu, bộ dạng làm nũng, đoán chừng hiểu lầm ý Soái Lãng rồi.
Soái Lãng đau dạ dày, diễm phúc này không tiêu hóa nổi, vừa định đỗ một câu thì Điền Viên gọi to: “Nhị ca, có người tìm anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT