“A lô, trung tâm giải trí à? .... Tôi đang hỏi các anh đấy, vì sao không gọi điện quấy nhiễu tới phòng tôi? .... À, mau gọi vài lần đi, các anh không quấy nhiễu là sao ... Ha ha, không có gì, không ai quấy nhiễu làm tôi không quen .... Thế có thợ mát xa không? ….”

“Loại nào á? Đặc thù ấy, thứ mà chỗ mát xa chính quy không có phải tìm tới các anh chứ còn sao, vờ vịt làm gì .... Có hả, gọi cho tôi hai em xinh vào, anh muốn 3p .... Phòng 1206, nhanh chút ... Yêu cầu á? Ít tuổi chút, tươi non một chút, vóc dáng nóng bỏng chút, không vừa ý là tôi đổi đấy.”

Đặt điện thoại xuống, Soái Lãng ôm chặt miệng cố kìm nén tiếng cười, tay chân nhanh nhẹn rời khỏi phòng, vừa đóng cửa lại liền không nhịn được cười phun nước bọt, chạy vội về phòng 1203 đối diện, cười muốn đau cả bụng, cười muốn nội thương ....

Cười một lúc thấy thời gian vừa đủ rồi, mở mắt mèo nhìn ra ngoài cửa, cái khách sạn 5 sao này hiệu suất phục vụ rất cao, mới 7 phút thôi mà thấy hai em gái mặc váy một xanh một hồng lộ ra bốn cặp chân trắng phau phau đứng trước phòng bấm chuông, cửa mở ra, người biến mất.

Chẳng biết lão già thấy sắc nổi lòng dâm dục, hay hai em gái lành nghề chui vào, dù sao thì cũng vào rồi.

Ha ha ha, Soái Lãng cười lăn ra thảm, chiêu này tới ngay cả mình cũng phải phục mình, nếu vờ thanh cao không làm gì sẽ bị hai em gái coi thường, nếu làm thì bằng vào bộ xương già của ông ta, mai đi tầm long nhận được phương hướng là giỏi rồi ... Càng nghĩ càng buồn cười, Soái Lãng vỗ đùi đen đét.

Đang khoái trá thì kính coong một tiếng làm Soái Lãng giật mình, vội vàng bịt miệng lại, tiếng chuông cửa lại kêu, càng thêm khẩn trương, chẳng lẽ lão già bị gái chửi thảm quá nên sang tính sổ mình? Đứng dậy nhìn qua mắt mèo, tức thì nuốt nước bọt đánh ực một cái.

Mắt chỉ thấy một mảng trắng xóa, cổ áo chữ V khoét sâu, tầm mắt đưa lên một chút, cũng trắng phau phau, cười thật tươi, tựa hồ biết có người nhìn trộm mình, đưa tay lên vẫy vẫy.

Là hai em gái, hai em gái xinh đẹp, hai em gái xinh đẹp ngực bự ...

Soái Lãng nhất thời không biết đối phó ra sao, vì tầm nhìn quá gần, nên không rõ có phải là hai em gái mình gọi tới chỗ lão già không? Mà chắc là đúng rồi, khách sạn chính quy như thế này nếu không phải số máy trong phòng hẹn trước sẽ không đưa người tới, mà lại còn đưa 2 em. Không biết hai em gái này làm sao bị lão già lừa sang đây rồi ...

Soái Lãng gãi đầu gãi tai không biết phải làm sao.

Cộc cộc cộc!

Lần này đối phương gõ cửa chứ không bấm chuông, Soái Lãng cuống cả lên, vờ không biết gì là biện pháp trực tiếp nhất, mở cửa ra, mặt nghiêm túc hết mức, cực kỳ chính nhân quân tử hỏi: “Các cô tìm ai?”

“Tìm anh đó đại ca.” Em váy xanh đáp lại bằng một nụ cười ám muội, người sán tới vài phân.

“Oa, đại ca uy phong thế này làm người ta thật sợ.” Em gái váy hồng tựa hồ sợ hãi vỗ vỗ ngực, có điều vị trí vỗ quá mẫn cảm, dụ người ta nhìn vào cái chỗ sinh tư tưởng linh tinh.

“Này này này, các cô là ai, tôi không quen các cô, sao tùy tiện gõ cửa phòng người ta?”

Soái Lãng đưa tay ngăn cản, muốn đóng cửa phòng lại.

Em gái váy hồng cười càng ngọt ngào: “Anh họ Soái phải không?”

“Ừ, thì sao?” Soái Lãng đáp theo bản năng, có điều vừa mới đáp xong liền muốn húc đầu vào tường, ngu, ngu, ngu quá.

Quả nhiên vừa xác nhận là em gái váy xanh dán người tới, cọ cọ: “ Đã bảo tìm anh rồi mà, soái ca.”

Soái Lãng chỉ cảm thấy có thứ mềm mềm co dán đẩy tới, rối rít lùi lại phía sau, vừa lùi lại tỉnh ra tuyệt đối không thể lùi, nghiêm nghị quát: “Người họ Soái nhiều lắm, đâu phải chỉ mình tôi, đi đi, tôi không quen các cô.”

“Này này.” Em gái váy hồng cũng nghiêm túc, tay đỡ cửa: “Soái ca, vị đại gia phòng 1206 bảo bọn em tới, đuổi bọn em đi, anh đừng hối hận.”

“Đại gia nào chứ? Tôi không quen.”

“Không thể nào, vị đại gia kia cho bọn em 200, nói là dù anh không nhìn trúng cũng không để bọn em phí công.” Em gái váy xanh mắt long lanh như muốn chảy ra nước, đưa lưỡi ra liếm môi một cái: “Soái ca, bọn em không để anh thất vọng đâu.”

“Hả, cái lão già đó, trò này mà cũng nghĩ ra được ...” Soái Lãng tức lắm, hai em gái không dụ được lão già, lại còn bị lão già nhẹ nhàng ném qua cho mình, vừa mới lơi lỏng, hai em gái chen vào làm y càng rối: “Các cô, các cô, sao lại vào đây?”

Ngàn vạn lần không nên mở cửa mới đúng, hai em gái vừa vào một cái, một kéo tay Soái Lãng nói đừng để người ta nhìn thấy, một nhanh tay đóng cửa, đùn đẩy Soái Lãng, nói bọn họ sẽ phục vụ y sướng hơn hoàng đế.

Hai người một trái một phải kéo Soái Lãng đi về phía giường, Soái Lãng không ngờ rằng sự thể lại phát triển nghiêm trọng tới mức này, chuyện đánh nhau với số đông thì y kinh nghiệm đầy mình, nhưng mà PK với hai em gái thì lần đầu, chẳng còn rảnh mà chửi lão già nữa, liên tục lùi lại tới tận khi dựa vào tường, hai này đưa ta phía trước cản hai con nhện tinh, xuống nước: “Các chị, đừng đừng, tôi thực sự không cần mà, không cần đâu.”

“Úi da, da mặt tiểu đại ca thật là mỏng, nam nhân nào mà không cần chứ?” Em gái váy xanh trêu.

Em gái váy hồng thổi khẻ một hơi, thì thầm đầy ái muội vào tai: “Đừng lo, bọn em sẽ khiến anh cần ngay.”

Hai cô gái một đầy đặn một mảnh mai, một ngực to một chân dài, nhưng hai bầu ngực thì đều nóng bỏng như nhau, chưa nói thực chiến, bằng vào vóc dáng năm sao này đã khiến người ta sản sinh phản ứng sinh lý. Soái Lãng trong lòng giật thon thót ... Hỏng rồi, hỏng rồi, vác đá đập chân mình rồi ... Khách sạn năm sao có khác, phục vụ chu đáo quá, ngay cả dụ dỗ chơi gái cũng nhiệt tình như thế, phải làm sao bây giờ?

“Đại ca có hài lòng không?”

Em gái váy xanh thấy Soái Lãng ngây ngốc "nhìn" mình thì hiểu lầm, tưởng y muốn kiểm tra chất lượng, tự tin ưỡn ngực lên, hai tay bóp nhẹ bầu vú từ từ kéo xuống, đúng là ướt át. Em còn lại thì tay khẽ kéo một cái, váy vén cao lên vài phần, cặp chân dài lộ ra tới tận gốc, đúng là cảnh xuân ngập tràn.

Soái Lãng thấy người nóng bừng bừng, máu không ngừng chảy lên đầu.

Chết rồi, chết rồi, hôm nay bần tăng phải phá giới mất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play