Thực ra với Soái Lãng mà nói thì chuyện xui xẻo lần này có kết quả không tệ, bị tóm một lần khiến Soái Lãng yên tâm không ít, vì y xác định được cảnh sát còn chưa biết gì cả. Thế là được thả ra ngoài một cái liền thoải mái kiếm một quán ăn sáng, ăn cho no bụng, sau đó thong thả đi dạo tắm nắng trên đường.
Mùa thu phương bắc, trời cứ chợt nóng chợt lạnh, thay đổi khá thất thường, hôm nay là ngày trời lạnh, nắng ấm chiều lên người dễ chịu tới chỉ muốn tìm chỗ ngủ một giấc, Soái Lãng đi một lúc mà ngáp tới chục lần rồi.
Xem ra cảnh sát đang tập trung truy tìm kẻ thao túng vụ lừa đảo này, trong mắt Soái Lãng mà nói, đừng hòng tra ra được, đã là âm mưu quỷ kế do lão già bày ra thì mọi con đường ông ta đều tính hết rồi. Dù có tiến triển thực chất thì cũng chẳng biết ngày tháng năm nào mới tới đích, khi đó ông ta và đám đệ tử chẳng rõ tiêu diêu ở chốn nào.
Xem ra cuộc sống của mình trở lại bình thường rồi.
Mình là nhân vật nhỏ thôi, sợ cái chó gì, mở di động ra một cái, đủ tin nhắn lộn xộn gửi tới, Đỗ Ngọc Phân liên hệ hai lần, hỏi ở đâu, Soái Lãng gọi điện thoại lại, tất nhiên chỉ nói là bận, hẹn hôm khác mời cơm chị Đỗ ... Còn có hai tin nhắn của tiểu học muội, cũng hỏi ở đâu, gọi điện lại nhưng không thấy nhận máy, chắc là đang học, không biết còn định học tới bao giờ ...
Còn có tin nhắn của cha, Soái Lãng không dám gọi lại, sợ bị tra hỏi, chuyện của Trình Quải còn chưa xong kìa, mà thằng đó cho đi học lại luật an toàn giao thông vài ngày chưa chắc là chuyện xấu.
Đột nhiên có một tin "Em đợi ở khu phong cảnh - Tang!", Soái Lãng tức thì tỉnh cả ngủ vội vàng vẫy một cái xe taxi về ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT