Từ Phượng Phi không thể coi là người giang hồ, nhiều chuyện tuy cô biết đấy, nhưng cảm thụ không đủ sâu, nhưng cô có niềm tin gần như mù quáng vào bản lĩnh của Đoan Mộc Giới Bình, nếu hắn đã nói đây là bố trí của vị thầy cha kia, chắc chắn là không sai được. Cô không khỏi lo thêm một chút, dù sao nhiều năm qua luôn bình yên như thế, sự kiện này quá bất ngờ: “Thế thì ông ta chơi lớn rồi, dám xỏ mũi luôn cả cảnh sát.”
Đoan Mộc Giới Bình trầm tư: “Ừ, chừng đó đủ cho ông ta an bài hậu sự rồi, chúng ta thao tác từ xa là có vấn đề, nhiều chuyện không nhận ra ngay lập tức. Anh nên nghĩ ra cái chết của ông ta là quả bom khói mới đúng.”
Chuyện giả chết này là do Từ Phượng Phi tra ra, cô hơi ngán: “Vậy là phải đấu với ông ta à?”
“Gặp chiêu phá chiêu thôi, nhìn ra ông ta đứng sau rồi lo gì không phá được ... Em thông báo cho người của chúng ta ở hải ngoại, để bọn họ liên hệ với người mua, lần lượt thông báo đồ họ mua được là đồ giả, bị lừa kiểu này ai chịu nổi, cảnh sát tha hồ bận rộn, tốt nhất là đào ra được đám đồ tử đồ tôn của lão già ... Em không có án, có thể tự do hoạt động, tụ tập nhóm người hợp tác với chúng ta lại, anh có việc cho chúng làm.”
“Những kẻ đó đều không sạch sẽ, thời gian trước bị đả kích, trốn cả rồi.”
“Lo gì, trọng thưởng ắt có dũng phu, bảo với họ, anh bỏ 100 vạn mua người này ...” Đoan Mộc Giới Bình lấy chiếc ipad ra, trên đó là một bức ảnh khuôn mặt trẻ trung, rất đẹp trai: “Hắn tên Ngô Kỷ Cương, con riêng của Ngô Ẩm Hữu, năm xưa vì chuyện này mà thiếu chút nữa bị thôn dân đánh chết, về sau nữ nhân thông dâm với hắn bị gả cho thôn xa, được vài năm thì chết, để lại đứa bé này. Đó là điểm yếu của Lão Nhị, tóm được nó sẽ mò ra Lão Nhị, từ từ chặt hết chân rết của lão già.”
Từ Phượng Phi gật đầu: “Không thành vấn đề.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play