“Vậy là đám người đó còn làm chuyện gì đó mà chúng ta chưa nhận ra rồi.” Thẩm Tử Ngang nhéo cằm nghĩ, rốt cuộc cũng thừa nhận suy đoán của Phương Hủy Đình, nhìn cô khuyến khích.
Tiếc rằng Phương Hủy Đình cũng chỉ mơ hồ nắm bắt được chút linh cảm, cô không đủ kinh nghiệm phá án để tự thuật, vừa bị xung quanh chú ý liền nói có chút lẫn lộn: “ Kiểu vậy, nếu đó là một vụ lừa đảo liên hoàn thì phương thức tư duy của chúng ta sai rồi, nếu như giao Đoan Mộc cho chúng ta nếu người bình thường sẽ đứng ngoài cuộc xem, nhưng người này muốn đưa vào bốn di vật, rồi Anh Diệu Thiên bị đẩy giá cao tới vô lý ... Nhỡ kẻ đó có rắp tâm bất lương thì sao?”
Mọi người không ai phản đối, đây là chuyện tất nhiên thôi, những người họ điều tra toàn là kẻ lừa đảo hết, chuyện gì cũng có thể.
“Tôi nghi ngờ bản thân cuộc đấu giá có vấn đề, đối phương một là ngầm hợp tác với chúng ta đồng thời giở trò ở vật phẩm đấu giá, đó là nguyên nhân vật phẩm đấu giá kia liên tục đổi chủ ... Kết quả Đoan Mộc bị dụ ra, dùng chúng ta kiềm chế, để hắn không dám làm gì, còn chúng thong dong ôm tiền bỏ đi, vì chúng ta đều chú ý vào Đoan Mộc, nhận ra thì đã muộn ... Như vậy Đoan Mộc, cảnh sát, người mua cùng công ty đấu giá chỉ là quân cờ bọn chúng tung ra để tất cả tự kiềm chân nhau thôi.” Phương Hủy Đình đập hồ sơ xuống, cô biểu đạt hết ý nghĩ của mình.
“Chuyện này ...” Thẩm Tử Ngang xấu hổ, Phương Hủy Đình từng nhắc nhở hắn nhưng hắn không nghe, giờ bao người nhìn vào như thế, với lại cảnh sát cũng bị lừa, chuyện này mất mặt quá rồi, đáng nhẽ không nên nói thẳng ra như thế vậy chứ.
Phương Hủy Đình càng nói càng tự tin, thấy hắn còn do dự thì giục: “ Tôi thấy nên tiến hành kiểm tra tất cả người mua, đề phòng xảy ra chuyện chúng ta còn mất bò lo làm chuồng, ngoài ra phải tra hỏi lại người tố cáo ... Không thể vì theo đuổi một kẻ lừa đảo, mặc cho bên khác lừa đảo. Còn nữa về nghi phạm, hắn đã cùng chúng ta đấu đá mười mấy năm, đã quá hiểu nhau, lúc này hắn không thể chạy loạn, so với gặp nguy hiểm không rõ, chẳng bằng kiếm chỗ ẩn nấp ở Trung Châu ẩn đi.
“Lục lượng của chúng ta có hạn, không thể phân tâm đi quản khả năng suy đoán ... Nhưng cô nói tốt lắm, đợi xem sao, trước tiên tra lai lịch nghi phạm này.” Thẩm Tử Ngang ánh mắt phức tạp nhìn Phương Hủy Đình, nói một câu đối phó rồi dẫn người đi xem tiến triển thẩm vấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT