4 giờ, Soái Lãng đi taxi quay lại tòa nhà Phú Mậu xuống xe, cùng Trình Quải như hai tên trộm nấp sau ngã rẽ, từ từ tới gần bãi đỗ xe.
Mất rồi, đúng là mất rồi, chỗ chiếc Audi đỗ ở đó sáng nay, giờ không thấy nữa.
“Xe của tôi, tiền của tôi, bọn CSGT chết đâm chết chém, bao nhiêu xe gắn biển giả, sao chúng bắt xe của tôi.” Soái Lãng ôm ngực vật vã.
Trình Quải khinh bỉ: “Mày khóc lóc cái quái gì vậy, trong tay mày có 500 vạn, còn để ý tới cái xe ăn cắp Lão Hoàng kiếm cho à? Mua mẹ cái Ferrari, loại cửa mở như hai cái cánh ấy, lái ra ngoại thành dã chiến rất thuận lợi.”
“Nói với mày bao lần rồi, số tiền đó tao dám đụng vào à, nếu không sau này cảnh sát tới tìm tao thì sao?”
“Thế mày tìm tao làm gì, mày muốn hại tao à?”
“Trên người mày có sẵn cả đống chuyện thối tha rồi, ngại gì thêm chút nữa, tao sao đành lòng hại người khác.” Soái Lãng tỏ ra khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT