Mặc dù ông chủ không hề trách móc vì mua phải hàng giả, vệ sĩ vẫn thấy vô cùng áy náy, hắn cho rằng mình đã tạo thành tổn thất lớn cho ông chủ, nhắc nhở: “ Ông chủ, ông chủ, đừng hủy, nếu là giả, chúng ta có thể đi tìm hãng đấu giá, nếu ông chủ hủy rồi không phải vứt tiền đi sao?”
“Tôi không bận tâm tới tiền, có điều thứ này, bất kể là lão già hay đám anh em tôi thì chắc chắn là muốn nói với tôi điều gì đó, không tới mức chỉ lừa tôi, nói không chừng muốn kết thúc ân oán này.”
Roẹt một cái, Đoan Mộc Giới Bình dừng tay, không ngờ lộ ra một thứ giống đồng xu, hắn không chậm một giây, đi nhanh ra bên cửa sổ, hạ rèm xuống nhìn qua khe, dòng người qua lại đông đúc, nơi này bắt và trốn đều bất lợi, vì không biết trong đám đông kia ai là thợ săn, ai là con mồi.
Đương nhiên nếu có thiết bị theo dõi này thì khác, Đoan Mộc Giới Bình nhìn kỹ, xác nhận chỉ là thiết bị phát tín hiệu, không phải nghe trộm nhét cho vệ sĩ: “ Nơi này không dễ bắt người, bọn chúng nhắm vào tôi, không liên quan tới anh, cầm thứ này thoải mái lên xe mà đi, rời khỏi thành phố, bốn phía đông tây nam bắc tùy chọn, bất kể ra sao, đừng liên hệ với tôi nữa. Đến Quãng Châu tìm Lão Mễ, hắn sẽ an bài cho anh xuất cảnh ... Ra nước ngoài rồi mới được liên hệ với tôi, đi đi, nhanh.”
Vệ sĩ gần như tin tưởng lời ông chủ vô điều kiện, theo đường cũ quay về.
................ ................. .................
“Ra rồi, một mình, đi rất gấp, tổ trưởng Thẩm, có ra tay không?” Trên xe giám sát, Hình Ái Quốc xem giờ, chỉ chưa tới mười phút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT