Soái Lãng thở ngắn than dài, tới tiểu học muội cũng học trò xấu rồi, quả nhiên xã hội này chẳng dạy được người ta cái gì tốt đẹp, tới khi sắp tới xe rồi mới quay sang làm bộ đáng thương: “ Bây giờ vẫn là hôm nay, mai anh bị đá rồi, thật tội nghiệp, chúng ta làm nụ hôn tạm biệt đi.”
“Đứng mơ, lần trước anh đã dự chi rồi.” Vương Tuyết Na khoanh tay trước ngực phòng bị.
Soái Lãng ngớ ra: “ Dự chi bao giờ?”
Vương Tuyết Na giơ nắm đấm lên dứ dứ: “ Thì lần đó, ở siêu thị ... Anh bắt nạt người ta, còn chưa tính sổ với anh.”
“À, lần đó à ... Anh quên cảm giác thế nào rồi, để anh thử lại ...” Soái Lãng đang thao thao bất tuyệt đột nhiên khựng người: “Thầy Vương sao thầy lại ra đây?”
Vương Tuyết Na lùi ngay ra sau, hừ một tiếng, nhe răng: “Muốn lừa em à, đừng mơ.”
“Hả, bị em nhìn ra sao? Ha ha ha, em thông minh thật đấy.” Soái Lãng bị phá gian mưu không xấu hổ, còn nghiêm sắc mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT