“Ai thế?”
“Dì, cháu là Soái Lãng.”
“Soái Lãng cháu tìm dì Vương làm gì?”
“Hả?”
Trước khu tập thể giáo viên Đh Trung Châu, trong loa cửa truyền ra tiếng cười khanh khách của Vương Tuyết Na, mất mặt rồi, âm thanh truyền qua loa cửa hơi biến đổi, Soái Lãng nghe nhầm thành giọng mẹ Vương Tuyết Na, hét lên: “Đừng trêu anh, anh tìm ông nội em giám định trà, không mở cửa thì anh đi đây.”
Cửa cạch một cái mở ra, Soái Lãng mỉm cười, chỉnh lại cổ áo thong thả lên tầng ba. Mặc dù khu tập thể giáo viên của Đh Trung Châu xây dựng cách đây hơn mười năm rồi, nhưng dù gì cũng là trường đại học cấp tỉnh, chẳng những không có dấu hiệu xuống cấp, cầu thang tới hành lang đều không chật hẹp tối tăm như những căn hộ xây cùng thời, bảo trì rất tốt.
Ngoài hành lang có nhiều dấu vết cuộc sống, bếp than sắc thuốc, chổi quét sân, cảm giác tốt hơn hẳn mấy chung cư hiện đại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play