Mặc dù ăn mặc chẳng hề phù hợp với nơi này, Soái Lãng vẫn bước đi rất vênh, chứ sao, giờ anh cũng là người có tiền, muốn tới đây tiêu phí cũng dư sức ngay cả tiếp tân cúi đầu chào cũng không thèm để ý.
Có điều vừa rời Phượng Nghi Hiên thì mày cau lại, tiền thì tiêu rồi, đồ đấu giá về rồi, vậy mà không phát sinh chuyện gì, vốn nghĩ đây là trò đẩy giá sẽ có hai ba người phối hợp với mình, nhưng mà có vẻ sai rồi, không ai xuất hiện, hô giá chỉ có mình mình. Vốn nghĩ mình diễn tệ như vậy, đám người kia sẽ tức hộc máu, ai ngờ tất cả thứ mình làm lại trúng ý bọn họ?
Bọn chúng định làm cái gì đây? Chẳng lẽ thực sự muốn từ từ đẩy giá lên à? Soái Lãng không tin chuyện đơn giản như vậy, đám người đó bày đủ trò ép mình tham gia trò chơi này cơ mà. Cố gắng đem nhân quả trước sau xâu thành một chuỗi nhưng vẫn không ra manh mối gì, thông tin quá ít, tạm gạt bỏ, trở về khu phong cảnh đã.
Trong lòng hiện lên hình ảnh Vương Tuyết Na đỡ ông nội lúc đi về, nha đầu đó còn đắc ý quay đầu làm mặt quỷ với y, ngang nghiên quịt nợ.
Nghĩ tới đó Soái Lãng khẽ mỉm cười, giờ hiểu ra vì sao mình bị tiểu học muội thu hút rồi, đó chính là vì tính cách đáng yêu ngốc chẳng có tí tâm cơ nào đó, khiến y có cảm giác bình yên đã lâu không có. Ít nhất ở bên cạnh tiểu học muội sẽ chẳng bao giờ phải lo lắng đề phòng gì cả, dù tiểu học muội thích hay ghét y thì cũng là trăm phần trăm chân tình.
Xe đi qua mấy con phố, Soái Lãng không có chút phòng bị nào, không biết rằng có một chiếc xe van bình thường luôn bám theo không xa, hai người trong xe theo dõi người mua số 56 rất lâu rồi, thấy y rời thành phố thì ngạc nhiên lắm, liên hệ về bộ chỉ huy.
“Số 7 báo cáo, mục tiêu đã lên đường khu phong cảnh, biển số xe F0231, một chiếc Audi đen.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play