Lúc này đại sảnh rộng hơn 400 mét vuông đã gần đủ người rồi, thi thoảng ai đó tay giơ lên một cái lộ ra đồng hồ Rolex, tình cờ vắt chéo chân là thấy giày Ý da thật, sờ di động cũng là phiên bản giới hạn nạm kim cương, quần áo thì một số không nhìn ra thương hiệu, người có tiền thực sự họ không đắp đồ hiệu lên người nữa rồi, mà họ đặt thợ may riêng, không phải cực kỳ am hiểu không nhận ra được ...
Soái Lãng lại chú ý tới những người ăn mặc giống mình, rất bình thường, ít nói, không thể nhìn ra lai lịch, nhưng có khi lai lịch còn lớn hơn cả đám hàng hiệu .... Cũng có thể là thứ hàng giả ....
Quá nửa là nam nhân, nữ nhân ít hơn, nhìn đi nhìn lại thì vợ Hoa Thần Dật là bắt mắt nhất, chẳng biết có phải vì thế mà thường xuyên có người tới bắt tay làm quen. Vị phu nhân duyên dáng đoan trang đó thi thoảng quay đầu lại, nhưng khẳng định không nhận ra Soái Lãng, Soái Lãng đôi lúc bị làn da trắng mịn như sữa, dung mạo xinh đẹp cổ điển ấy thu hút, thực sự lấy thể diện cho ông chủ Hoa không ít.
Mẹ nó, chỗ này đúng là để đả kích tự tin của mình mà.
Sắp tới giờ mở màn, khách khứa đã vào vị trí tiếng ồn ào lắng xuống, Soái Lãng buồn chán vặn lưng, lại chống cằm nghiền ngẫm lời lão già nói, chính là câu "lừa bản thân", y luôn cảm giác ông ta gài gì đó vào trong câu này, nhưng nghĩ không ra. Hơn nữa mặc dù lão già giải thích đây là phương thức đẩy giá, nhưng mà có thể thành công không chỉ 5 - 5 thôi, không giống phong cách ra tay là phải được của lão già.
Nghĩ không ra, điều đó càng khiến Soái Lãng thêm tò mò, chuyện này sẽ tiếp diễn thế nào đây, lão già nói không sai, trong tình huống không có nguy hiểm thì thứ làm chủ thể thao túng hành vi của mình là tò mò.
“Ông đi chậm chút ...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play