Hiệu mỹ nghệ Hoàng Hà, cái hiệu cũ ấy, không phải hiệu hai gian mới mở.
Buổi trưa, khách khứa thưa thớt, mấy cô gái trong cửa hiệu ra sức chào hàng khách, khách sau khi xem một vòng, đoán chừng thấy đồ trong đây cũng chẳng khác thứ đầy rẫy ngoài đường, nên mặc mấy cô gái nói luôn mồm, liên tục xua tay đi ra.
Liên tục ba bốn vị khách như vậy rồi, người ta gần như chỉ vào nhìn rồi đi, mà hàng đã giảm giá hết mức, không giảm được nữa.
Két một cái, cửa sau mở ra, La Thiếu Cương bị bạn gái tóc quăn nhuộm hung rất trào lưu kéo tay vào cửa hiệu, xem ra hắn rất miễn cưỡng, cô bạn gái vô cùng tức giận uy hiếp: “Anh có gọi không?”
Gọi gì? Gọi điện thoại chứ gì nữa, chuyện đơn giản như thế nhưng La Thiếu Cương lại không làm được, bị bạn gái uy hiếp mới đành giải thích: “ Lệ Lệ, đã kinh doanh được bao ngày đâu, nói không chừng vài ngày nữa tốt hơn, không thể nào vừa mới lấy của người ta đã trả lại, em bảo anh ăn nói ra sao?”
Không nói còn đỡ, vừa nói Lệ Lệ xỉa tay vào mặt hắn: “Bốn người bán hàng, mỗi ngày bán được 1000, anh tính đi, trừ tiền nhà, tiền điện, tiền lương, rồi là phí quản lý cho bên công thương cho đồn công an, rồi phí nọ phí kia ... Cứ tiếp tục thế này, một hai tháng đủ cho anh lỗ không còn xu nào. Quay về thời làm phe vé còn hơn.”
“Muốn sang tay cũng sang tay cho người khác, trả lại Soái Lãng để nó cười cho à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT