“Tiểu Soái, cậu lại trêu chọc vào ai à?”
Ở trong xe Soái Lãng nhận điện thoại của đồn trưởng Bạch mà ngạc nhiên: “Không có, tháng này tôi còn chẳng ra khỏi cửa.”
“Không phải cậu thì là người bên cạnh cậu, hôm nay cả cục văn hóa, cục công thương đều nhắm thẳng vào chỗ cậu mà tới, bỏ qua cấp khu, còn báo cho đồn công an yêu cầu hỗ trợ, chúng tôi chưa hành động thì người ta đã tới chỗ cậu rồi ... Lần này do một phó cục trưởng phân quản thị trường của cục công thương dẫn đội đấy, nếu không phải thù oán lớn thì ai làm cái chuyện tốn công chẳng được gì này, nhiều năm rồi có ai tới đây đâu ... Chắc chắn là cậu chọc vào nhân vật nào đó rồi.” Đồn trưởng Bạch phân tích tình hình.
Từ khi Soái Lãng ăn nên làm ra, hai nhân vật hưởng lợi nhất là chủ nhiệm vương của ban quản lý khu phong cảnh và đồn trưởng Bạch, nhờ hai vị đó che trở mà y xưng bá nơi này. Nhưng đồn trưởng Bạch càng nói thế càng làm Soái Lãng khó tin: “Không thể nào, tôi là cái gì mà khiến một vị phó cục đích thân tới đối phó.”
“Thôi, không nói thừa nữa, bảo cái thằng béo bán sách lậu kia cút xéo, cậu đợi điện thoại của tôi, xem xem chủ sự là ai.”
“Chú Bạch, chú xem chuyện này lo lót được ai để lấy hàng về, hôm nay tôi vừa có đợt hàng tới, riêng chỗ đó đã mười mấy vạn.”
“Khỏi, người ta không tra ra các cậu đã may rồi, còn mong lấy đồ lại à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT