“... Trời nóng thế này, da mấy chị lại tốt như thế, bị đen thì không phải chuyện đùa, đội cái mũ cỏ này vào, vừa có thể che nắng, lại có thể trải nghiệm cảm giác của vĩ nhân khi đứng bên Hoàng Hà ... Chúng ta ra ngoài chơi làm gì? Là để cho vui, chuyện tiền nong không cần quá bận tâm, chị thích tặng chị luôn, ai bảo chị xinh đẹp ....”
Lời chẳng biết nói với ai, nhưng hai cô gái cùng cười khúc khích. Đoàn người đồn trưởng Bạch thấy hai "chị" bụng thì ngấn mỡ, mặt thì bóng dầu, không kìm được sởn gai ốc. Phải bán lương tâm bao nhiêu lần mới thốt ra được những lời như thế chứ?
Nhưng mà hiệu quả lắm, thấy mấy bà cô tuổi sồn sồn đội mũ vui vẻ trả tiền còn không lấy tiền thừa, sau đó hưng phấn đi trải nghiệm cảm giác vĩ nhân.
Tiểu Mộc nhìn cái mũ cỏ rách mà giá tới 35 đồng, hắn thấy thứ này đáng 5 đồng hay không thì khó nói, nhìn một lượt, đủ các loại đồ mỹ nghệ, đồ trang trí, đồ giả ngọc, còn bán chai chai lọ lọ gì mà cát Hoàng Hà, nước Hoàng Hà rồi cả đá Hoàng Hà. Vài viên đá cuội mà tên béo ba hoa gì mà dám ghi là là sản vật kỷ Phấn Trắng.
Hai tên đó nói luôn mồm khiến đồn trưởng Bạch không có cơ hội xen vào câu nào, đợi mãi không nhịn được vỗ quầy: “Này này Béo, vờ không nhìn thấy tôi à?”
“Ui ui, chú Bạch, chú Bạch … Có chuyện ạ?” Tên Béo cười hì hì.
Lúc này Tiểu Mộc nhận ra, hai chàng trai mặc vải thô như tiểu nhị xã hội cũ chính là bạn thuê phòng cùng Soái Lãng. Lần trước khi hắn và Phương Hủy Đình tới Đại Đông Quan đã gặp rồi, nhưng khi đó hai tên này xun xoe quanh chị Phương, chắc chẳng nhớ mình đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT