Thôn Ngũ Long, thực ra mà nói là một cái thôn nghèo, đừng thấy thôn dân ở đây gần khu phong cảnh dễ kiếm tiền, mỗi vị trí thuê ở khu phong cảnh đều rất đắt đỏ, bọn họ chỉ thuê được mấy gian hàng nhỏ. Thôn dân đều là nông dân cả, vốn không nhiều, bán mấy đồ lặt vặt, mà mấy thứ này anh có tôi cũng có, chẳng có gì đặc sắc, chỉ dựa vào lượng khách lớn mà kiếm tiền rau cháo thôi.
Hơn nữa du lịch có mùa, qua mùa một cái làm ăn ảm đạm, có ngày thu nhập chẳng đủ tiền quản lý. Nếu mà làm ăn tốt thì thanh niên trong thôn đã chẳng phải lên thành phố kiếm sống.
Không bán hàng thì chẳng có cách nào khác, từ khi chính phủ quy hoạch khu phong cảnh đã lấy đi mất vườn táo vốn là nguồn thu nhập chính của bọn họ rồi. Còn thôn còn ít đồng ruộng đấy, nhưng mà vùng bán sơn cước, ruộng chia nhỏ, không tạo thành quy mô, muốn cơ giới hóa sản xuất cũng khó.
Mà cả thôn nằm trong khuôn viên khu phong cảnh thật đấy, nhưng chẳng phải lợi thế gì, khoảng cách không đủ gần để được lợi từ lượng du khách lớn, lại bị hạn chế xây dựng nghiêm ngặt, tránh phá vỡ cảnh quan chung, chẳng ai muốn tới đây đầu tư xây dựng nhà hàng khách sạn gì đó.
Cứ thế thôn Ngũ Long ở vị trí rất lửng lơ, nghèo vẫn hoàn nghèo, như bao thôn khác, người trẻ tuổi gần như đi hết cả, thường ngày trong thôn trừ chó chạy nhông nhông sủa ủng oẳng ra thì rất buồn tẻ.
Cho tới khi chàng trai đó tới, không thể nói là đem lại thay đổi nghiêng trời lệch đất gì, nhưng rõ ràng cái thôn nhỏ có sức sống hơn nhiều.
Cái nhà cấp 4 cũ nát kia đã được sửa sang lại, tường quét vôi trắng, sân được dọn dẹp, làm phẳng, thành nơi chứa đồ uống cùng với món ăn vặt. Ngày ngày xe hàng qua lại, đè mặt đường rộng ra cả mét, nhưng điểm khác nhất so với trước kia là không cần đợi tới tối là phải từ đây chạy khắp nơi tìm nguồn hàng nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT