“... Xem ra lời đồn không sai, hôm qua bọn họ làm một vụ rất lớn, chỗ này vẫn ở trong tay đám Soái Lãng, các quán hàng chủ yếu bán Pepsi, Mirinda, đây là sản phẩm do Chính Nùng đại lý ... Chuyện ra sao con không rõ, hình như bọn chúng thông đồng với thôn dân ở gần đây, kiếm chuyện rồi đánh sập mười mấy điểm tiêu thụ trực tiếp của Phi Bằng.”
“Con nghe ngóng qua mấy người phân phối hàng tới khu vực này, nói tới đám người Soái Lãng thì ai cũng ngán, thấy bảo ai không cung cấp hàng cho chúng, chúng phá khu vực đó, cứ phát triển tiếp thế này, có khi thành XHĐ.” Khấu Trọng báo cáo chuyện nghe ngóng được, hắn không tin nổi, mấy tháng trước đây chỉ là thằng nhóc vì việc làm lương vài nghìn mà ngày ngày chạy tới thị trường nhân tài, vậy mà giờ đã là nhân vật làm mưa làm gió một phương.
“Ha ha ha, cậu đánh giá thằng nhóc đó cao quá rồi, cậu ta ấy à, cùng lắm là xám chứ chẳng đen nổi, phía Sơn Hùng có tin chưa, người ra chưa? Chuyện tuy nhỏ, nhưng người ta là công ty lớn, muốn xử một tên lưu manh dễ lắm.” Cố Thanh Trì có hơi lo lắng hỏi.
“Có vẻ là tối qua ra rồi ạ, nhưng mà được cảnh sát trên cục đón đi, chẳng biết là có việc hay là bảo vệ y, chuyện này là vì sao thì con chưa rõ.” Khấu Trọng góp nhặt tin tức vụn vặt, nhiều khi dựa vào phán đoán.
“Vậy thì chắc là có chuyện khác rồi, bất kể thế nào thì chuyện ở đây đã tránh được, nếu thị trường vẫn trong tay họ thì chứng tỏ là chuyện ở đây không sao. Mà lần này không sao thì cái công ty kia không làm gì nổi cậu ta nữa, ít nhất thời gian ngắn là thế. “ Cố Thanh Trì phán đoán được phần thắng nghiêng về Soái Lãng cho nên không lo nữa.
Khấu Trọng khuyên: “ Thầy cha, hay là thôi đi, con cảm thấy thằng nhóc đó không cùng đường với chúng ta.”
“Vì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT