Hàng càng lúc càng nhiều, khi Soái Lãng từ nhà thứ bảy ở đường Xưởng Bông đi ra phất tay một cái, đám công nhân đường sắt thành phản xạ điều kiện, tới lấy hàng ngay. Soái Lãng vào xe đắc ý giơ hai ngón tay, ý là có 2000 két nữa rồi.
Đỗ Ngọc Phân mới đầu còn đi theo Soái Lãng làm thư ký trả tiền, được vài nhà rồi lười đi, ngồi trong xe máy lạnh thích hơn, nhìn đồng hồ đã là bốn giờ hơn, nói: “Hơn 2 vạn két rồi đấy, cậu muốn mua nữa thì phải tới ngân hàng rút tiền.”
“Rút đi, cơ hội hiếm có, xe và người đều có sẵn, ai nấy hăng máu, chứ tổ chức thêm lần nữa chẳng dễ, mua được bao nhiêu mua hết.” Soái Lãng gật đầu, 30 vạn tiền mặt đã chuyển thành hàng cả rồi, thời tiết thế này, có hàng là có lợi nhuận.
Đỗ Ngọc Phân khởi động xe, còn khẽ ngáp một cái: “Mấy nhà rồi nhỉ?”
“5 nhà rồi, chị thật đúng là số hưởng phúc.” Soái Lãng giơ 5 ngón tay, nói ra thì họ phải cám ơn Phi Bằng, vốn chẳng ai biết Soái Lãng là ai, nhưng Phi Bằng phong sát một cái, y liền thành danh nhân, Phi Bằng càng làm nghiêm thì y càng có uy, giờ thứ ôn thần cả công ty còn sợ tìm tới nhà, họ có thể không ngán à?
Một năm được bao nhiêu ngày bán chạy chứ? Nếu y ngồi đó chừng một tháng coi như xong cả năm chứ đùa à?
“Tôi là nhà đầu tư mà.” Đỗ Ngọc Phân đắc ý nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT