Bút dần dần được phóng to, phát ra ánh kim, tạo hình rất đẹp, phóng to lên chút nữa, hình như có ánh lam nhạt, nhưng 3,4 bức ảnh phát hiện ánh sáng lam này, tuy rất yếu ... La Thiếu Cương là người hét lên đầu tiên, vỗ lưng thằng béo: “Đây là bút ghi hình.”
“Hình như đúng là vậy ...” Trình Quải cũng nhận ra, liên tục xem mấy bức ảnh, tất cả đều kẹp bút ở ngực, cùng một hướng xoay ra ngoài, không có ảnh nào cho thấy những người này sử dụng bút ghi chép gì cả.
Tất cả ồ lên nhận ra, thứ này bây giờ tràn lan, 100 - 200 đồng/cái, ra chợ điện tử mua đầy, chuyên để quay lén chụp trộm dưới váy nữ nhân, giờ xuất hiện ở nơi tiêu thụ thế này, hiển nhiên là nhắm vào bọn họ.
Nghĩ mà xem, lỡ xảy ra xung đột, va chạm, đánh nhau gì đó, tất cả đều ghi lại, sau đó đưa tới đồn công an, Phi Bằng ở sau đút tiền nhờ cậy quan hệ, muốn thoát không dễ đâu, tính nhẹ nhất phạm tội trị an giam 15 ngày đi cũng đủ rồi.
“Hiểu chưa, chúng ta chỉnh bọn chúng mấy lần, người ta sao không đề phòng? Nếu chúng ta tới gây chuyện, bọn chúng lại chẳng mừng quá sao?” Soái Lãng nãy giờ nhìn chằm chằm vào màn hình vì thế, đối phương chắc chắn có chuẩn bị đề phòng họ làm loạn, tìm mãi cũng ra chứng cứ.
Giờ phải làm sao, cạnh tranh bình thường thì thua đứt đuôi rồi, thua thương hiệu, thua giá, thua tiềm lực tài chính, thua quan hệ. Nếu không làm gì cả thì trơ mắt ra nhìn thị trường mất từng chút một, chủ quán dần chuyển sang nhập hàng Phi Bằng, bọn họ chỉ còn đường cuốn xéo.
Nếu giở trò xấu, tốt, người ta chỉ đợi có thế thôi, thậm chí còn mong mà chả được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT