Cái đội ngũ tiêu thụ này, La Thiếu Cương rất đẹp trai, đầu óc đơn giản, nóng tính, nói ba câu là muốn dùng tới nắm đấm. Trình Quải rất béo, rất âm hiểm, mắt tí hí lúc nào cũng như đang muốn tính kế ai đó, lập trường đáng lo ngại. Lão Hoàng nhuộm tóc vàng rực giống lưu manh, nhát gan nhưng cẩn thận, làm việc không bốc đồng như mấy anh em kia. Lão Bì, Tiểu Bì thì mặt mũi thô bỉ, dinh dưỡng không tốt. Cái đội ngũ này bất kể là ấn tượng đầu tiên hay là tố chất đều chẳng so được với Phi Bằng.
Đám này chẳng bao giờ yên ổn, La Thiếu Cương trút giận lên Trình Quải, trách Trình Quải quá béo, ngồi sập cả giường. Trình Quải chơi luôn động tác đấu vật lao cả người vào La Thiếu Cương, Lão Hoàng ở bên đổ dầu vào lửa, như sợ hai thằng bạn đánh nhau chưa đủ. Lão Bì lắc đầu liên tục, Tiểu Bì thì ở ngoài mặt hơn hớn như xem trò hay.
“Tiểu Soái, Tiểu Soái, cậu có nhà không?”
Bên ngoài có người gọi, nghe như giọng ông già, Soái Lãng nhận ra là giọng trưởng thôn Hứa, vội chạy ra ngoài, mọi người ở trong nhà nghe loáng thoáng Soái Lãng nói chuyện với ba bốn người, đều là người có người nhà bán hàng ở khu phong cảnh, hôm nay hàng không bán được nữa, lo lắng tới hỏi kế Soái Lãng …
Nãy giờ là đợt thứ ba rồi.
Mãi lâu sau Soái Lãng tiễn khách quay về, mặt mày u ám, nhìn mấy thằng kia vẫn gấu ó nhau, bực mình vỗ bàn: “Đừng quấy nữa, ai có cách thì nói đi.”
La Thiếu Cương vừa đánh nhau một trận, máu đang nóng: “Mẹ nó, chơi tới cùng luôn, gọi Đại Ngưu tới, tập trung hết anh em đập nát quán của chúng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play