Vương Chính chồng Trần Lệ Lệ vốn đi du lịch vì chuyện kia vội vã trở về, nhìn cảnh này nào dám chọc giận Soái Lãng, quay sang khuyên nhủ vợ: “Đừng giận, đừng giận, chuyện tới thế này rồi đừng để ...”
“Không sao đâu, chị Trần rộng lượng lắm, người làm ăn ở đây ai chẳng biết.”
Soái Lãng lại lên tiếng, lần này nói dễ nghe được một chút, Trần Lệ Lệ liếc mắt qua y hừ một cái, người này không chọc vào nổi, nhưng muốn quên thù hận nhanh thế thì không thể nào. Vì vậy cuộc nói chuyện hoàn toàn do Soái Lãng chủ đạo: “Chị Trần, nói thật nhé, từ khi cướp thị trường của chị, nghe nói hàng của chị bị tồn lượng lớn không tiêu hóa được, tôi rất không đành lòng.”
Trong phòng không ai nói gì, nói như thế ma nó cũng chẳng tin, thế nhưng Soái Lãng tiếp tục độc diễn: “Về sau nghe nói Phi Bằng chẳng những không hỗ trợ gì, lại còn trách anh chị, mà hàng nhiều như thế, trả không trả được, bán không bán nổi, làm tài chính xoay vòng gặp khó khăn, tôi áy náy lắm. Tất cả do tôi mà ra ... Mọi người nói đi, anh chị Trần đôi vợ chồng làm ăn thật thà mẫu mực như thế, có ai nỡ không?”
Giọng điệu của y rất quái, mấy công nhân khóe miệng nhúc nhích, cố gắng nhịn cười.
“Chị Trần, tôi không có ý gì đâu, hôm nay tôi tới đây là để nhận sai, đến bù tổn thất .... Tôi chẳng ngại gây thù chuốc oán với ai đâu, nhưng mà chuyện này làm lương tâm tôi thực sự không yên.” Soái Lãng chép miệng.
Trần Lệ Lệ thở phì phò như trâu, mắt vô tình nhìn thấy vẻ mặt của đám công nhân, thế là kiếm được chỗ trút giận, rít lên: “Cút, cút hết đi, chúng mày đứng đây để cười bà à, bà mày gặp xui xẻo thì chúng mày húp gió mà sống hết. Cút!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play