Mặc dù ngữ khí của Đỗ Ngọc Phân không có gì khác, song lời này giống sáng nay ký đảm bảo vay tiền, đều ngầm chứa thành phần bất mãn. Lý Chính Nghĩa cười gật đầu, tựa như động tác khích lệ, di chuột tùy ý nói: “Thế thì tốt, thành tích đều tính cho cô, ngàn vạn lần đừng để xảy ra vấn đề an toàn thu hồi tiền ... Vậy các hành động thế nào?”
“Không có hành động gì, Phi Bằng xưa nay luôn ra tay sau, tình huống chưa rõ, tạm thời họ sẽ không làm gì hết, các nhà khác không đáng nhắc tới. Khu phong cảnh chúng ta phái tới mười mấy người, Soái Lãng có hơn 30 người. Phía ga tàu càng không lo, bọn họ đều là người lớn lên trong khu tập thể đường sắt, từ lãnh đạo tới nhân viên toàn là hàng xóm láng giềng với nhau cả.” Đỗ Ngọc Phân khẳng định.
“Tốt, có nhân duyên, có địa lợi, chiếm hết ưu thế rồi, không phát tài mới khó .... Tiếp theo thì sao? Mọi người có kế hoạch gì không, nếu cần hỗ trợ cứ nói, lượng xuất hàng lớn thế này mà phía sau điều phối có vấn đề thì hỏng.”
“Tạm thời không có.”
“Vậy thì tốt, trước tiên chiếm chắc lấy khu phong cảnh và ga tàu cho chắc đã. Năm nay khai cuộc không tệ, tiếp theo tôi đợi chuyện vui từ mọi người ... Phải rồi, phần trăm nghiệp vụ cô không cần lo, nếu cần chi tiêu khác, cứ tạm ứng từ tài vụ. Cô ở ngoài vất vả, công ty không bạc đãi cô.” Lý Chính Nghĩa bày ra vẻ chiêu hiền đãi sĩ.
Đỗ Ngọc Phân bươn chải bao năm sao bị phỉnh phờ bởi mấy lời nhạt thếch này, chỉ cười nhẹ: “Tổng giám đốc Lý, tôi đúng là có chuyện.”
“Cứ nói.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play