“Mày hiểu cái chó gì là thất đức, nếu để bà chị đang trốn bên rình xem trò hay kia hạ giá bán ra phá hoại thị trường mới là thất đức, chúng ta làm thế này là giữ lại đường lui cho cả hai bên, tránh thành kẻ thù sống còn đấy…”
Soái Lãng thấy hai nam một nữ đi tới, hạ thấp giọng xuống, tung chiêu hiểm: “Nếu mày không đành lòng thì bán lại cho người ta đúng giá cũ, nếu mày muốn thương hương tiếc ngọc thì bán lỗ cho người ta, không thì mày tặng hết cho người ta đi, tùy mày, tao không can thiệp. Giờ lương tâm trong tay mày, xem mày làm thế nào.”
“Cái gì, bằng vào cái gì muốn tao chịu lỗ.” Đại Ngưu quả nhiên giãy nảy như đỉa phải vôi, lương tâm thì có, nhưng không thể làm chuyện lỗ vốn kiếm lấy lương tâm
Soái Lãng đứng dậy trước khi đi lẫn vào đám công nhân, nhỏ giọng nói: “Đại Ngưu, thời khắc khảo nghiệm lương tâm của mày tới rồi, lãi, hòa vốn và lỗ, tùy mày chọn ... Nhớ, giờ mày là lão đại đấy, tự quyết hết, không cần hỏi tao.”
Trong kho hàng, một đám công nhân tụ tập với nhau, đám người này tuyệt đại đa số là do ga tàu thuê tạm, phụ trách vận chuyển hàng lên tàu, có việc thì làm, không việc thì tụ tập tán gẫu. Chính vì thế vô hình trung cung cấp cho Đại Ngưu một đội ngũ có tính cơ động cao, những người đi thu mua hàng của Phi Bằng chính là bọn họ.
Ngoài kho hàng, người đi tới gần, Đại Ngưu hắng giọng một tiếng, lưng ưỡn thẳng lên, làm bộ dạng đại ca uy phong.
Hai nam một già một trẻ, trẻ thì hai mấy, già thì năm mấy, nữ rất xinh đẹp, đồng phục lam thẫm, đẹp hơn cả mấy em gái khu tập thể làm tiếp viên trên tàu. Nhìn qua ấn tượng chỉ có thế, tâm tư Đại Ngưu quay lại số hàng, hắn chột dạ thật, nếu làm ầm lên, tới tai lãnh đạo sẽ không tốt, dù sao mình là nhân viên ga tàu, tuy không làm gì phạm pháp, song mình làm chuyện này có chút .... Quá thất đức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT