“Vẫn phải dựa vào cậu thôi ... Hôm nay có quý nhân tới nhà ...” Lão Bì khoác vai Soái Lãng rất thân thiết, về chỗ vừa là kho vừa nơi ở, rót cho Soái Lãng cốc nước, kể lại chuyện Cố Thanh Trì buổi chiều ghé qua, trọng điểm nhấn mạnh người này đi xe gì, ăn mặc ra sao, bộ dạng đó không tin cũng khó.
Nói hồi lâu chẳng thấy Soái Lãng đáp lời, Lão Bì lấy làm lạ: “Soái Lãng, thân thích của cậu à?”
“Ha ha ha, tôi mà có thân thích như thế có theo anh bán đồ uống không?” Soái Lãng hỏi ngược lại.
“Cũng đúng.” Lão Bì gãi đầu, nghi vấn càng lớn: “Nhìn ông già ấy mặt mày hiền từ, lại rất quan tâm tới cậu, không giống hai người không có quan hệ gì ... Phải rồi, chưa từng nghe cậu kể chuyện gia đình, hay là liên quan tới thế hệ trước?”
“Đừng đoán bừa nữa, có quan hệ thì tôi có thành thế này không?” Soái Lãng không muốn đề cập tới, trừng mắt lên, Lão Bì có điểm tốt, trừ tiền tính rõ ràng ra thì cái gì cũng lẫn lộn, bất kể là ba mươi hay hai mươi, đều là anh em hết, bối phận lộn xộn.
Thấy Soái Lãng không vui, Lão Bì cười ha hả cho qua, chuyển sang chuyện làm ăn: “Buồn làm gì, ông già nói rồi, tiêu thụ hộ chúng ta hai vạn két là chuyện vặt, tôi tính bán cho ông ấy với giá bán buôn một đồng hai đi, vẫn lãi hơn so với tiền cậu kiếm được năm ngoái rồi ... À, cậu nói đi, ông ấy nói thật không, tôi còn chuẩn bị hàng.”
“Thật thì khẳng định là thật, nhưng tôi không định để ông ấy giúp.” Soái Lãng không bất ngờ, lão già muốn tìm y rất dễ, thần thông quảng đại như ông ta, phía dưới lại có một đám đồ tử đồ tôn, ở Trung Châu này chắc không có gì qua mắt ông ta được
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT