“Tôi cũng đang quy hoạch cuộc đời đấy chứ? Nhân lúc còn trẻ làm nhiều một chút, kiếm chút tiền, đợi năm 30 tuổi thì tự mở cái quán nhỏ, 40 tuổi nghỉ hưu, 50 tuổi dưỡng lão không thiếu tiền ... Sao lại nói là sống qua ngày?”
Soái Lãng gập cuốn sổ tay lại, bắt đầu diễn giảng: “ Lão Đại, đừng hỏi tôi tính chuyện tương lai ra sao, anh thì thế nào? Anh đã nghĩ chưa, dù anh từ thực tập lên được phóng viên chính thức thì sao nào? Một tháng vài nghìn, thêm ít tiền tăng ca sai bảo người ta như gia súc, có ý nghĩa gì chứ?”
“Anh nhìn lại anh đi, mới thức đêm vài năm mà giờ sức khỏe kém thế nào? Chống đẩy được 10 cái không? Tôi thấy cứ thế này anh không cần nghĩ tới dưỡng lão nữa rồi ... mà cái tòa báo của anh chỉ là nhánh nhỏ, khác gì sạp hàng bầy lề đường, không chừng mai đổ bể luôn ấy, tôi thấy anh nên theo tôi làm mới đúng, tranh thủ có chút tích lũy mà dưỡng già ...”
Hàn Đồng Cảng tức tới mắt chỉ còn lòng trắng, chỉ mặt Soái Lãng không nói ra mời.
Nói xong lão đại, Soái Lãng lại quay sang hai thằng đồng phạm: “Mông Bự, so với hai người kia, mày có tiền đồ hơn hẳn đấy, vì sao? Bọn họ còn một chút lương tâm, mày thì đến chút cặn cũng không còn.”
“F*ck, anh nói em thế à, chúng ta thì khác gì nhau.” Điền Viên nghe không lọt tai nữa.
“Không phải anh mắng mày, mà anh nói mày có tiềm chất thành công nhất đấy, từ khi mày vứt bỏ thể diện đi bán linh kiện máy tính, anh thấy cánh cửa thành công mở ra với mày rồi.” Soái Lãng cười thiện chí: “Song anh thấy mày chọn nghề không đúng rồi, không nên khuất mình dưới người ta như thế.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play