Phương Hủy Đình thấy Soái Lãng ngắm nghía mình cũng chẳng né tránh, đôi mắt tựa có ánh sao cũng đánh giá y, chẳng biết cô có phát hiện gì không chứ Soái Lãng thì có, lòng thầm nghĩ, em gái này là loại hình chủ động kiêm khó thỏa mãn, người anh em nào mà cưới về sẽ rất hại thận lắm.
“Anh nhìn đủ chưa vậy?”
“Nhìn mỹ nữ chẳng bao giờ đủ được.” Soái Lãng cố tình nói, Phương Hủy Đình hừ lạnh khoanh tay trước ngực, có thể thấy ngực bị chèn ép rất dữ, thể tích không nhỏ: “Cô đi theo tôi.”
“Này, anh có ý gì? Có biết chị Phương là ai không mà dám có ý đồ với chị ấy.” Mộc Đường Duy nhảy ngay tới làm hộ hoa sứ giả, che tầm nhìn của Soái Lãng, nếu không phải là nhân chứng trọng đại thì hắn đã đánh cho một trận tơi bời rồi.
Chỉ có điều nóng lên mà quên mất trận đòn hôm qua, nếu đánh nhau, hắn nằm là cái chắc.
“Đủ rồi.” Phương Hủy Đình nắm vai hắn kéo sang bên.
Soái Lãng lên tiếng trước: “Hai người không muốn biết chân tướng à, hôm đó chúng tôi đi vào là một nam một nữ đấy, cô cảnh sát theo tôi vào, tôi biểu diễn cho cô xem làm sao có thể vào ở nhà khách, không phải chân tướng rõ ràng à? Tránh hai người lúc nào cũng không tin tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT