“Cái đó liên quan gì tới vụ án mà tôi phải khai, 18 tuổi là đủ tuổi chịu trách nhiệm rồi, tôi là tôi, cha tôi là cha tôi, đừng kéo vào làm một ... Các vị không cần nể mặt ông ấy làm gì. Cô yên tâm, dù ông ấy tới gặp tôi, tôi cũng không gặp.” Soái Lãng thà ở đây chịu đám cảnh sát hành hạ chứ không muốn hai cha con gặp mặt như thế.
“Được, vậy chúng ta theo phép công mà làm ... Đi thôi.” Mộc Đường Duy nói.
“Đi đâu?” Soái Lãng cẩn thận hỏi.
“Sợ rồi chứ gì, nói cho anh biết nhé, tới công viên, nhà khách, quán cà phê, tất cả những nơi anh khai để nghiệm chứng, sợ không?” Phương Hủy quan sát từng biểu hiện của Soái Lãng tìm sơ hở.
Soái Lãng "à" một tiếng quái dị.
Mộc Đường Duy sớm chướng mắt với Soái Lãng, làm ngay một câu: “Sao, chột dạ rồi hả?”
Phương Hủy cũng tranh thủ tấn công: “Vừa rồi hình như anh có vẻ căng thẳng, có phải còn che giấu gì không, bây giờ bổ xung còn kịp, đừng để tới hiện trường tìm ra sơ hở anh không lấp liếm được đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play