“S... Sao không nói nữa .. Sắp, sắp tới ...” Soái Lãng đợi mãi không thấy Vương Tuyết Na trả lời mình, nói trong tiếng thở đứt quãng.
Xe phanh kít một tiếng, đỗ lại ở cổng Đh Trung Châu, Soái Lãng không phanh kịp, chạy vượt lên mấy bước, không thấy người bên cạnh nữa mới quay đầu lại: “Sao thế?”
“Soái Lãng.” Vương Tuyết Na nhìn y chạy tới mồ hôi mồ kê nhễ nhãi, mặt mày phờ phạc, thở không ra hơi, có chút đau lòng: “Sau này đừng làm thế, anh làm thế khiến em cảm thấy bất an đấy.”
“Không, không sao … Anh anh chịu được mà ...” Soái Lãng làm ra vẻ không để ý.
“Anh mà còn thế em không để ý tới anh nữa.”
Vương Tuyết Na giận dỗi, cuối cùng không nỡ nặng lời thêm, cô chẳng có tí kinh nghiệm nào ở chuyện tình cảm. Không phải là chưa từng có chàng trai nào thích cô, nhưng cô là bé ngoan, trước khi lên đại học không muốn yêu đương, luôn chủ động né tránh chuyện tình cảm.
Lên đại học rồi thì lại học ngay trường mà nhà mình ở, từ hiệu trưởng tới bảo vệ trông cửa, có ai không biết cô? Tuyệt đại đa số nhìn cô lớn lên. Từ trong lớp tới nhà ăn, đâu cũng có ánh mắt nhìn cô cưng chiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT