Cứ tưởng nguy rồi, không ngờ lại gặp thờ cơ hiếm có thế này, Soái Lãng ra sức nịnh nọt làm chủ nhiệm Vương cười quên rời đất, đi thêm chục bước thôi mà càng nói chuyện càng hợp ý, đến cổng chung cư còn mời Soái Lãng vào nhà mình chơi.
Chuyện này Soái Lãng sao dám, nãy giờ còn chẳng dám nhìn mặt Vương Tuyết Na kìa, cô bé đó đang giận là cái chắc, chừng mực thôi, không nên khiêu khích, vì thế khéo léo từ chối giờ đã quá muộn.
Trước khi cửa đóng lại là ánh mắt phức tạp của Vương Tuyết Na, cũng chẳng biết là phúc hay là họa, Soái Lãng thở hắt một hơi, may mà vừa rồi nịnh bợ xuôi tai phết, không thì kết thúc thật rồi.
Tại mình thiếu cảnh giác quá, đáng lẽ nghe thấy họ Vương là cảnh giác ngay chứ, ai mà ngờ lão già biến thái sinh ra cô con gái thanh thuần đang yêu như vậy,
“Hừm, đồ lừa gạt.” Sau lưng chợt có người nói một tiếng, nói xong đi luôn.
Đó là Quan Nghiên Tuệ, tức thì Soái Lãng nhớ ra cái bóng đèn chơi ác mình, lập tức đuổi theo. Quan Nghiên Tuệ chột dạ co giò chạy, nhưng mà làm sao chạy thoát được đôi chân của Soái Lãng, chỉ một lúc đã bị y dồn vào góc tường, hung dữ hỏi: “Ai là lừa gạt, em nói rõ xem.”
“Anh chứ ai, lừa gạt tình cảm thiếu nữ.” Quan Nghiên Tuệ cũng đanh đá lắm, chẳng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play