Hứa Bình Thu đi thẳng vào tòa nhà cục công an thành phố, không dùng thang máy, theo cầu thang bộ lên tầng thượng. Do ngồi văn phòng, ngồi xe nhiều quá, Hứa Bình Thu cứ có cơ hội là tranh thủ đi bộ tránh xương cốt bị mục, đi hết hành lang dài tới một cái góc bị lãng quên, có rất nhiều người quen của Hứa Bình Thu.
Đẩy cửa vào một cái tiếng gọi Lão Hứa, xử trưởng Hứa vang lên không ngớt, là một nhóm cảnh sát già, trên 50 gần 60 cả rồi, người uống trà, người tán gẫu, còn có người làm chuyện mà giờ rất ít người còn làm, đọc báo giấy, còn có cả mấy chỗ trống, căn bản không thèm đi làm luôn.
“Đừng hút thuốc nữa, đã tuổi này rồi.”
“Lão Ngưu, anh được chi đội hình sự thuê lại phải không, lương khá chứ?”
“Họ Uông kia, lờ tôi đi đấy à, con trai bao giờ cưới?, uống rượu mừng không thiếu tôi được đâu.”
Hứa Bình Thu ở chỗ này không khác gì cá gặp nước, trò chuyện tán gẫu với những người anh em mấy chục năm, hỏi han chuyện nhà cửa con cái, ở đây chẳng phải để ý tới hình tượng hay thân phận gì cả, đương nhiên rồi, nếu mà để ý thì bọn họ cũng chẳng bị ném vào cái góc bị lãng quên này.
Ngồi một lúc Hứa Bình Thu gõ gõ bàn của Mã Thu Lâm: “Đội trưởng Mã, đừng xem nữa, có cái gì mà xem.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT