Gần tới trưa Lâm Vũ Tịnh mới đi, Lão Dư rất ân cần giữ lại ăn cơm mà không được, đoán chừng là còn chưa quen đối diện với ông. Người vừa đi một cái, Lão Dư mang cơm tới cho con trai, Dư Tội hôm nay có vẻ khẩu vị tốt lắm, ăn ngon lành, chỉ là phát hiện chuyện lạ: “Sao cha cứ nhìn con lạ thế?”
“Còn hỏi sao à? Hai đứa dính lấy nhau, khiến cha phải đứng ở ngoài mấy tiếng.” Lão Dư trách móc.
“Hì hì, con xin lỗi.” Dư Tội hơi xấu hổ, hai người gần ít xa nhiều, cứ gặp nhau là không kiềm chế được.
“Không sao, đứng thêm vài tiếng nữa cũng được.” Dư Mãn Đường cười rách miệng, hỏi: “Này con trai, rốt cuộc là cô nào?”
“Cô nào làm sao?”
“Mày hỏi thừa đấy à?” Dư Mãn Đường vung tay lên, suýt nữa theo thói quen đánh thằng nghịch tử một phát.
Dư Tội không trả lời, vừa ăn vừa nói: “Vậy thì cha nhìn trúng ai?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play