Một lúc sau Lâm Vũ Tịnh tìm được một tin nhắn văn bản trong điện thoại, cho ngay Thử Tiêu một cái bợp, Thử Tiêu vẫn che miệng cười rinh rích như chuột.
Nội dung văn bản là. Xưởng điện tử Tân Hoa trấn Vạn Khoảnh, 11 người, không thể thông tin, ký tên. Tội.
Đó là tin tức Dư Tội lưu lại, Thử Tiêu chắc chắn biết rồi còn vờ vịt lừa hai lãnh đạo vào nhà vệ sinh, Lâm Vũ Tịnh theo thói quen định đi báo cáo lãnh đạo, Thử Tiêu vội chặn lại: “Chị ơi chị, chỗ đó là nhà vệ sinh nam, chị vào đó còn gì là danh tiết nữa.”
Lâm Vũ Tịnh tức tới bật cười, đúng lúc này hai người kia bịt mũi đi ra, Đỗ Lập Tài đoán chừng phát hiện mình bị gài rồi, rống lên: “Nghiêm Đức Tiêu, xuống đây, trong đó phân từng đống từng đống, làm gì có chỗ đứng mà để lại chữ.”
“Thì tôi đoán thôi mà, chứ có bảo là có đâu.” Thử Tiêu ánh mắt vô tội như muốn nói, tại anh chạy vào chứ.
“Bỏ đi, tra di dộng xem.” Hứa Bình Thu hai tay kéo ống quần, thừa biết đám sâu hại này rồi, không thèm so đo nữa.
Không ngờ Lâm Vũ Tịnh đã tìm ra kết quả, hai người lừ mắt nhìn Thử Tiêu vờ vô tội kỳ thực cố ý, chỉ là có địa điểm cụ thể, Đỗ Lập Tài hưng phấn quên tội của Thử Tiêu, đợi Cao Viễn, Vương Vũ Vi tới nơi đi như bay tới trấn Vạn Khoảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play