Chắc là minh tinh rồi!? Giản Phàm thấy nữ nhân này mang theo vệ sĩ mới chú ý, y vốn không quan tâm mấy tới giới giải trí, nữ nhân này lại đeo cái kính to sụ không nhìn ra mặt, song không phải là hạng vớ vẩn rồi. Chửi nhau vài câu không sao chứ nếu biến thành xung đột là tệ ngay.
Giản Phàm đang định hạ nhiệt cho đám Thành Cương thì cái tên máu nóng cục cằn đó đã cùng một vệ sĩ đùn đùn đẩy đẩy, chưa được mấy cái đã thành đánh nhau, tên vệ sĩ ỷ thể hình quá coi thường người ta rồi, bị Thành Cương đấm hờ một cái chẳng những không né mà còn đá lại, bị Thành Cương đỡ được, đẩy mạnh về phía sau, rầm một cái cả người va vào mui xe. Nữ nhân kia không biết lên cơn điên gì, còn quát ba vệ sĩ cùng xông lên.
Thôi xong rồi, Giản Phàm không phải sợ rắc rối, từ nhỏ y là kẻ đâm đầu vào rắc rối ấy chứ, chỉ là địa điểm không đúng, giờ đánh nhau, không khéo kéo Hà Phương Lộ hay Trương Khải tới thì phiền, tệ hơn nữa là Tương Cửu Đỉnh.
Giản Phàm ôm đầu, không biết có nên chạy không.
Ba tên vệ sĩ kia huấn luyện rất tốt, xếp thành hình tam giác đấu lưng vào nhau lấy ba chọi bốn mà không hề thua kém, bốn cảnh sát thoáng cái bị bọn họ đánh ngã mất hai, Thành Cương vừa đánh vừa hô.
“Oa ca, Oa ca, mau gọi chi viện ... Đm, đánh chết bọn súc sinh này.”
Chuyện đã tới nước này, Giản Phàm chẳng cố kỵ nữa, bấm bộ đàm ở vai: “Chi viện, chi viện, cửa bên đánh nhau, các anh em mau giúp đỡ, có người đánh người của chúng ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play