Giản Phàm đang nghĩ bậy bạ, không ngờ Dương Hồng Hạnh đứng lại, quay sang, có vài phần rụt rè, lại như xấu hổ không dám mở miệng: “Anh Giản Phàm, em có một thỉnh cầu nho nhỏ, không biết anh có thể thỏa mãn không?”
Đứng trong chỗ tối không nhìn thấy vẻ mặt của nhau, nghe một câu thỏ thẻ như vậy, Giản Phàm giật mình, tức tốc nhìn quanh, không thấy bóng dáng ai hết, nín thở hỏi: “Cái gì?”
Có phải là ôm một cái, hay là hôn một cái? Chẳng lẽ là ... dã chiến, trời ơi, em dám nhưng anh lại không dám đâu, anh có bạn gái rồi mà, không thể phản bội cô ấy, đừng biến anh thành cầm thú.
Hai người bất tri bất giác đi rất gần nhau rồi, lúc này đêm khuya tĩnh mịch, bốn phía không người, giác quan nhạy bén gấp mấy lần, mũi thoảng thấy mùi thơm thân thể ..
“Ngày mai, ngày mai là sinh nhật em, em muốn mời anh, ngoài đám chị em, trong số nam sinh, em chỉ mời anh ... Anh, anh không từ chối chứ?”
“À ...” Giản Phàm không biết là mình vừa thở phào hay thất vọng nữa, dù sao cũng không phải làm cầm thú rồi: “Lớp trưởng, không hay đâu, đám nữ sinh bọn em thấy anh như thấy phần tử tội phạm, bọn em chơi cho thoải mái, đừng để anh làm thiếu tự nhiên.”
“Đừng mà ... Em khó khăn lắm mới dám lấy dũng khí nói với anh, sao anh lại như thế, em lần đầu mời nam sinh tham gia sinh nhật đấy.” Giọng Dương Hồng Hạnh mang theo muôn phần thất vọng: “Anh không hiểu con gái, tám chị em trong KTX nữ đều thích anh, anh hài hước, hóm hỉnh, đối xử với ai cũng nhiệt tình. Anh xem đám con trai khác trong lớp, trông chả ra sao, suốt ngày theo sau lưng nữ sinh lấy lòng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT