Những lời của Giản Phàm nói nghe không giống nói dối lắm, cứ tạm đặt giả thiết những lời đó là thật thì trong này có nguy hiểm nhất định, Tương Cửu Đỉnh trầm ngâm chốc lát, vẫn rất chân thành nói: “Giản Phàm, cám ơn cậu đã nói thẳng, vậy đi, cho dù nó có nghìn vạn thiếu xót, dù nó không đáng một xu, tôi vẫn bỏ ra 5 vạn để mua. Yên tâm, có vấn đề tôi cũng không tính sổ, coi như là một vụ đầu tư hỏng đi. Ngoài ra, tôi muốn kèm một điều kiện nhỏ.”
“Đừng đừng, giám đốc Tương, anh chớ đặt bẫy trói tôi như chồn hoang, tôi khóc không kịp. Chúng ta chuyện nào ra chuyện nấy đi, anh muốn có cách chế biến thứ bán thành phẩm này, tôi nói cho anh, không cần bày chuyện phức tạp, nó không đáng tiền. Nếu anh tới quán nhà tôi ăn, tôi chém anh vài trăm đồng không hổ thẹn gì, nhưng mà lấy của anh 5 vạn thì tôi không dám.” Giản Phàm rối rít xua tay, như trẻ con không dám cầm số tiền lớn.
“Cậu phải nghe điều kiện của tôi đã chứ, đợi chút nhé.”
Tương Cửu Đỉnh lấy điện thoại ra gọi, lát sau giám đốc Trương bê một cái valy kim loại dài đi vào, dọn dẹp bàn, đặt valy trước mặt Giản Phàm, hộp vừa mở ra, Giản Phàm vừa nhìn một cái tức thì đứng bật dậy, mắn không kìm được yêu thích.
Dao, là những con dao sáng loáng.
Dao hoa quả bảy tấc, dao xẻ thịt mười hai tấc, dao chặt xương sống dày, dao phay thái mỏng! Trên dưới tận ba tầng, đếm sơ qua tới bốn mấy con dao đủ loại, Giản Phàm cầm lấy một con dao phay, hơi nhẹ, nhẹ hơn của La Oa nhiều, nhưng chế tác kỳ công, thân dao có thể dùng làm kính.
Nữ nhân thích đẹp, còn đầu bếp thì thích dao, những con dao này trong mắt Giản Phàm, không khác gì những món trang sức đính kim cương, tức thì làm mắt y đỏ lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play