Câu nói này cơ bản chặn họng ý đồ phủ nhận của đối phương, vì sự thực là sự thực, ngay cả tên món đồ cũng nói ra. Thân Ngưng Sương rất trấn tĩnh, có lẽ cho rằng Giản Phàm muốn dùng thứ này uy hiếp mình, cho nên bất giác lời nói ra cũng chính là sự thừa nhận: “Định lấy chuyện này để ép tôi đồng ý chuyện cậu và Giai Giai à?”
Giản Phàm cười nhạt: “Không.”
Thân Ngưng Sương hít sâu một hơi: “Chà, hiểu rồi, lại là muốn tiền chứ gì?”
Giản Phàm lắc đầu, chẳng buồn trả lời.
“Vậy thì tôi không hiểu ý cậu rồi, vì tiền hay vì con gái tôi, cậu phải có mục đích chứ?”
“Nếu tôi muốn cả thì sao?”
Câu này có hiệu quả ngay tức thì, Thân Ngưng Sương không thản nhiên được nữa, nghiến răng nghiến lợi, xem ra có kiêng kỵ rất lớn, hồi lâu sau mới từ từ thở ra, giọng càng lạnh hơn vài phần: “Bất kể cậu tới đây vì cái gì, gia nghiệp Cửu Đỉnh lớn như thế, không phải vì một câu của cậu mà sợ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play