Không một ai tiễn chân, khi Giản Phàm rời khỏi tiểu khu thì trời đã tối, thằng vô dụng Tiêu Thành Cương đã chuồn mất, để lại Trương Kiệt đầy bụng than vãn, 8 giờ rồi, lỡ cả giờ cơm.
“Đừng mơ tôi mời anh ăn, tôi cũng chẳng có tâm trạng mà ăn ... Lát đưa xe cho tôi, tôi có việc.” Giản Phàm vừa cất lời vừa nói.
“Vậy chúng ta làm sao?” Trương Kiệt bắn một tràng: “Tra hay không? Tra tới mức độ nào, tra ở đâu? Mấy người chúng ta khác gì cời chuồng đi bắt sói, quá bằng dâng thịt tận mồm, chúng ta không cùng cấp bậc với chúng, đừng để cuối cùng để bì thua thì lỗ lắm.”
“Nói sau, chi đội trưởng cũng không nói là không tra.”
“Tức là sao?”
“Tức là cứ đợi xem thế nào.” Giản Phàm không muốn nói nhiều, đưa Trương Kiệt về sau đó một mình lái xe đi.
Đi đâu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT