Mẹ nó, Giản Phàm chửi thầm trong lòng, trước mắt hiện lên hình ảnh kênh kiệu Thân Ngưng Sương, chẳng trách Tương Cửu Đỉnh mua bí phương lại cứ mang đồ cổ ra làm ví dụ, chẳng trách Thân Ngưng Sương tức thì chụp mũ cảnh sát bẩn lên đầu mình, vì bà ta phần nào hiểu cách kiếm tiền của Lý Uy, mà mình có quan hệ không rõ ràng với Lý Uy, không phải cảnh sát bẩn là gì?
Mẹ nó chứ, đúng là đầu trọc còn đi trêu hòa thượng, Giản Phàm tay nắm chặt, tức thì khó quyết định, với tính hám tiền bất chấp của Tương Cửu Đỉnh, mười phần có dính dáng vào rồi.
Chỉ là ...
Chị Tương ... Lòng Giản Phàm rên một tiếng, tim thắt lại.
Khuôn mặt tuyệt mỹ, đôi mắt như hồ nước xuân, luôn mang một nụ cười nhẹ động lòng người, những thứ Giản Phàm áp chế thật chặt không dám nghĩ tới, tích tắc trào ra như đê vỡ ... Ngày mùa hè nắng rực rỡ, hai người tay trong tay đi giữa hoa cỏ ở công viên, chị Tương đứng trên cầu chơi đàn vịt bơi qua; đêm tuyết gió lạnh, hai người ôm nhau, quấn chăn ngồi bên cửa sổ ngắm nhìn đất trời bao phủ trong sắc trắng; đôi khi bất thình lình xông vào phòng tắm, chỉ để chứng kiến bức tranh mỹ nhân tắm rửa, chị Tương luôn mỉm cười khoan dung với những trò nghịch ngợm của mình, trong đó có yêu thương, có quyến luyến.
Tất cả đều như đang ở trước mặt, nhưng lại quá xa rồi, hôm đó Tương Địch Giai thương tâm chạy đi, chạy một lần đã quá xa.
Trong lúc tâm thần hốt hoảng, Tương Địch Giai lại như đang tủm tỉm cười đứng trước mắt, tay vươn ra trước đôi mắt mê ly của Giản Phàm, bất giác đưa tay nắm lấy, miệng lẩm bẩm "chị", rồi hôn lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT