Tương Địch Giai đang định mắng bọn họ gian thương thì có tiếng gõ cửa cắt ngang, tiếp đó Đào Hoa đi vào, hai tay bê một cái khay, đặt sầm lên bàn.
Thịt đầu lợn.
Đúng là thịt đầu lợn, da lợn bóng nhẫy, thịt mỡ dầy bằng cả ngón tay dính liền miếng thịt đỏ, thái mỏng thành mười mấy lát trong khay, ở giữa đặt một đĩa tỏi băm, không có thêm gia vị nào.
Tương Địch Giai "eo" một tiếng, quay đầu đi, cô vốn đã ít ăn thịt nói gì tới thứ mỡ màng này.
Trương Khải cũng không thích, cơ mà nhìn Đào Hoa mặt vô cùng nghiêm túc, biết cô thôn nữ này không vừa, cẩn thận hỏi: “Chúng tôi không gọi món này, chẳng lẽ nơi đây còn có chuyện ép khách ăn.”
Đào Hoa mắng ngay: “Này, người thành phố các anh không biết tốt xấu, tôi có lòng tốt giới thiệu, anh không tin. Được rồi, dù sao từ xa tới, tôi tặng nửa phần, coi như ưu đãi, không thu tiền. Tôi nói cho mà biết, bỏ qua không có mà ăn đâu, một năm chú tôi cũng chẳng ướp được mấy chum.”
Tương Cửu Đỉnh không ngờ một ngày mình đối diện với thôn nữ nhà quê lại phải xuống nước thế này, nỗ lực dùng ngữ khí thương lượng giải quyết vấn đề: “Chúng tôi sẽ theo giá trả tiền ... Cô bê đi được không? Chúng tôi ăn no rồi ... nhìn món mỡ màng thế này ...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT