Câu trả lời của Giản Phàm làm Tương Địch Giai cũng khựng người, còn chuẩn bị dùng món canh này để dẫn dắt đề tài, nhưng một thì ngốc, một thì giả ngốc, phản ứng hai người hết sức khác thường làm cô không hiểu ra sao, quay đầu nhìn anh mình.
Tương Cửu Đỉnh hơi ngả người tới: “Mấy món hai cậu vừa ăn đều là món chiêu bài của nhà hàng, chúng tôi bình thường ra món ăn thường mời một số danh gia ẩm thực nếm thử, hôm nay phá lệ mời hai cậu đánh giá. Thế nào? Tôi thấy hai cậu kiệm lời quá.”
“Không phải, không phải ...” Phí Sĩ Thanh lắc đầu quầy quậy, cực lực phủ nhận: “Tôi chỉ biết ăn, anh đừng hỏi tôi, cái gì cũng ngon cả.”
“Vậy thì ăn thêm một chút.” Tương Địch Giai có vẻ rất chiếu cố tên béo, vừa nói vừa gắp thêm vào món vào bát hắn.
“Vậy để tôi giới thiệu, quả tươi bốn mùa, tôm nướng ván sắt, hến sào hẹ, tỏi băm trân châu, cải bắc thái hấp cá vược, rau lục phân, và thêm món cuối cùng là canh bào ngư, tổng cộng là sáu món hải sản, đều là món chiêu bài của chúng tôi. Nếu ở thành phố duyên hải thì không hiếm, nhưng ở nội địa là cực phẩm.” Tương Cửu Đỉnh một tay đỡ khuỷu tay, một tay chậm rãi chỉ từng món giới thiệu, như đợi họ ngạc nhiên.
“Á, canh bào ngư, vậy té ra là bào ngư à? Sao không nói sớm, tôi còn chưa thưởng thức ra mùi vị.” Phí Sĩ Thanh hối hận không thôi, bộ mặt thất vọng không thua Trư Bát Giới ăn nhân sâm.
“Không sao, mang cho anh Phí đây thêm một phần.” Tương Cửu Đỉnh rất thỏa mãn với phản ứng này, chỉ huy phục vụ đi, nhưng tinh ý phát hiện khóe môi Giản Phàm nhếch lên, hình như có vài phần xem thường, ngạc nhiên hỏi: “À .. Giản Phàm, cậu thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT