Phí Sĩ Thanh thì nhìn nam nhân đó tới chảy nước dãi, mắt không chớp, nhưng mà hắn nhìn cổ tay người ta, đồng hồ Rolex, hắn thèm lâu rồi.
“Giới thiệu với mọi người, đây là anh trai tôi, Tương Cửu Đỉnh. Anh, đây là hai người bạn mà em quen ở huyện Ô Long, đây là Phí Sĩ Thanh, còn đây là tiểu thần trù mà chủ tịch Trần, chủ nhiệm Vu khen mãi đó, tên Giản Phàm! Em ở huyện Ô Long nhờ họ chiếu cố.” Tương Địch Giai giọng có vài phần giống làm nũng, vừa nói vừa tùy ý khoác tay anh trai, có vẻ rất kiêu hãnh.
Phí Sĩ Thanh rối rít bắt tay Tương Cửu Đỉnh, Giản Phàm thì lại bình đạm, bắt tay hỏi han, ngay cả bàn tay cũng ấm áp mềm mềm, không nhìn mặt còn tưởng là tay nữ nhân. Tương Cửu Đỉnh nói cười dẫn mọi người vào đại sảnh nhà hàng, dọc đường đi nam nam nữ nữ mặc đồng phục, cúi mình thật sâu chào tổng giám đốc Tương.
Ở tỉnh thành vài năm, cảnh nam nhân thành đạt đi xe sang, khoác tay mỹ nữ vào nhà hàng sang trọng đã thấy quá nhiều, mới đầu là hâm mộ, nhìn nhiều sinh tự ti mặc cảm, rồi sau đó nữa, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn nữa.
Có điều hôm nay đi sóng vai với loại người đó, lòng Giản Phàm kích động, chênh lệch giữa người với người thật là lớn, nơi thế này, đoán chừng cả đời mình chẳng thể đưa Hương Hương vào được một lần, nhưng mà hai người ở bên cạnh, lại là nhà người ta.
Mình thì chỉ có thể đưa Hương Hương tới mấy hiệu ăn nhanh như KFC thôi, muốn tâm lý bình hành, đi đâu kiếm loại bình hành đó chứ.
Nghĩ thế bữa cơm hôm nay với Giản Phàm cũng vô vị vài phần, ánh mắt cũng chẳng dõi theo vác dáng yểu điệu của Tương Địch Giai nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT