“Yên tĩnh, trật tự, làm sao mà như chăn dê thế này, không có chút tính kỷ luật và tổ chức nào hay sao? Bây giờ, tôi, phó tổ trưởng quyết định, tối nay chúng ta thống nhất hành động, tôi nhấn mạnh một điều, tất cả phải nghe theo lãnh đạo, phục tùng sự chỉ huy của lãnh đạo, nếu không ...” Giản Phàm nói lớn, người từ từ từ đứng dậy theo bất tri bất giác học giọng điệu lãnh đạo của Lục Kiên Định.
Có điều Lục Kiên Định người ta có uy tín, có quyền, tuổi người ta cũng cao, Giản Phàm chả có gì. thế nên Quách Nguyên tuổi nghề nhiều hơn làu bàu: “Tôi về nhà đây, làm gì thì làm, đừng gọi tôi.”
Hai tên kia không nội chiến nữa, dựng ngón giữa với Giản Phàm.
“Chị Hồ, chị xem đi, tôi không chỉ huy được bọn họ nữa.” Giản Phàm hậm hực quay sang mách, Hồ Lệ Quân còn chưa kịp phản ứng thì Giản Phàm đã kéo tay cô, thở ngắn than dài: “Xem ra tối nay chỉ có hai chúng ta ăn với nhau thôi, mấy tên kia không những coi thường lãnh đạo, giờ chỉ huy đi ăn cũng không được nữa. Chị nhất định phải nể mặt tôi nhé.”
Hồ Lệ Quân hiểu ý, nếu trong lòng Giản Phàm bế tắc thì không còn tâm tình trêu chọc người ta như vậy, thuận nước đẩy thuyền nói: “Thôi vậy, hai chúng ta đi nào.”
Ba người kia trố mắt nhìn Hồ Lệ Quân và Giản Phàm sóng vai rời phòng, Tiêu Thành Cương ngẩn người, gọi hai người đi mau đuổi theo, nếu không lỡ món ngon, tự đi ăn còn phải trả tiền, dứt lời là ầm ầm chạy theo, chỉ nghe hắn la: “Oa ca, Oa ca, đừng như thế, anh luôn chỉ đâu em đánh đó mà, sao thiếu em được.”
“Đúng đúng, tướng không thể thiếu quân, tôi nghe cậu chỉ huy.” Trương Kiệt mặt dày chạy nốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play