Giản Phàm không đáp lại Quách Nguyên, vẫn theo đuổi dòng suy nghĩ của mình, sự xuất hiện bất ngờ của manh mối mới, nhân vật luôn ngoài tầm mắt như Đường Thụ Thanh bỗng chốc nhảy vào tâm bão, quát vô lý: “Tôi cứ có cảm giác có người đang đào hố đợi những kẻ này nhảy vào, hai cảnh sát vốn không liên quan tới nhau bị người ngoài dắt vào một chỗ, tạo thành xâu chuỗi quá hợp lý ... Chị Hồ, nếu đốc sát đã truy ra manh mối Lý Tám Trụ, sao không áp dụng biện pháp gì?”
“Có, đã ba lần triệu tập nhưng hắn không xuất hiện, tìm không thấy người, mà ban đốc sát nhận định Lý Tám Trụ chỉ là nhân vật nhỏ đi hối lộ, trọng điểm ở lời khai của Hứa Minh Sơn và Cung Văn Quân, cho tới khi xảy ra vụ buôn lậu bị phát giác này mới biết Lý Tám Trụ là cá lớn. Cũng chính vì vụ án này, Cung Văn Quân và Hứa Minh Sơn nhận thức được tầm nghiêm trọng của sự việc, không dám che dấu.”
“Hừ, quá đúng lúc, đám Vương Bát Đản này không phải cố ý dương đông kích tây, thu hút chúng ta quay lại vụ án tiết lộ bí mật, lơ là vụ án buôn lậu chứ? Nếu không thì thấy nơi này không kiếm ăn được nữa, chuẩn bị rời ổ?” Giản Phàm gãi đầu gãi tai tự lẩm bẩm một mình, y thà đa nghi một chút còn hơn tin rằng đây chỉ là sự trùng hợp, kẻ đứng sau đang đối phó chứ không phải để lộ.
Nhất thời Giản Phàm không nghĩ thấu mấu chốt trong đó, Tiêu Thành Cương và Trương Kiệt lại càng không, Quách Nguyên nghe hết hỏi: “Chị Hồ, vậy chúng ta phải làm sao?”
“Tôi giữ mọi người lại chính là để thương lượng chuyện này, thời gian qua đội trưởng Lục không rảnh để ý tới vụ án cũ nữa, chỉ có thể dựa vào chúng ta thôi.” Hồ Lệ Quân nói tới đó liếc nhìn Giản Phàm, tựa kỳ vọng y nói gì đó, có điều y hoàn toàn thất thần rồi, chẳng hiểu đang theo đuổi ý nghĩ gì, nói tiếp: “Theo ý tôi, phương hướng chính của chúng ta trong thời gian tới có hai cái, một là Lý Tám Trụ, không chỉ liên quan tới vụ án buôn lậu, còn nhiều mối liên hệ tới vụ án tiết lộ bí mật, có thể trực tiếp liên quan tới vụ án giết người ở đường Trần Thủy. Tra được tung tích của Lý Tám Trụ sẽ vô cùng có lợi cho chúng ta, bắt được càng tốt. Hướng thứ hai là Đường Thụ Thanh vừa lộ diện, tôi muốn xem trên người cô ta có đầu mối gì mà chúng ta chưa biết ...”
Mọi người hoàn toàn yên tĩnh lắng nghe, Giản Phàm đột nhiên như bị chạm phải điện, giật bắn mình kêu lên: “Không không không không, sai hết, sai hết rồi.”
“Sai chỗ nào?” Hồ Lệ Quân cũng giật mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT