Giản Phàm chẳng bận tâm mấy câu khích tướng cấp thấp đó, đi vào bếp, Trương Kiệt vội ngăn lại: “Đừng khách khí, chúng tôi thuận tiện qua thăm cậu thôi.”
“Nồi còn ở trên bếp, tôi khách khí với anh làm cái gì, nhà tôi cách chi đội xa như thế, sao mà thuận tiện tới đây? Cả ba cùng thuận tiện à?” Đúng là nói chuyện không khách khí gì cả, Giản Phàm gạt người Trương Kiệt sang bên, tắt bếp đi.
Lục Kiên Định lại nói ầm ĩ: “Xem xem, nói sao nhỉ, chúng ta cố ý thuận đường qua đây, cậu ta cũng nhìn ra, thần kỳ quá, người này nhất định phải vào đội trọng án.”
Đợi khi rời khỏi bếp, ba người kia cười như đồng lõa làm việc xấu, Giản Phàm chẳng biểu hiện mấy cảm xúc, ngồi xuống bàn ăn: “Nói đi, đội trưởng Lục, tôi không muốn dây dưa, cả chủ nhật mà không cho tôi nghỉ ngơi à?”
“Ài, là đốc sát giam cậu chứ có phải là chúng tôi giam cậu đâu, đừng có trút giận lên người không liên quan như vậy chứ. Trương Kiệt, lát nữa cậu ở lại cho cậu ta đánh một trận xả giận.” Lục Kiên Định không thẹn mặt dày có tiếng trong hệ thống, đối diện với thái độ không hoan nghênh của Giản Phàm vẫn cười nói như không.
Giản Phàm chẳng hưởng ứng, khoanh tay ngồi dựa lưng vào ghế, đợi họ đi vào chính đề.
“Chàng trai, cậu đã đoán ra chúng tôi không phải thuận đường qua đây, vậy thì chuyên môn tới tìm cậu rồi, bây giờ tôi thông báo với cậu chuyện này. 8 giờ sáng thứ 2 tới đội trọng án báo danh, không được trễ dù chỉ một phút, nếu không tôi sai cấp dưới xách cổ tới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT