Trong nhà vệ sinh nước chảy rào rào, hơi nóng bao phủ, Giản Phàm nhắm mắt xối nước hồi tưởng lại đoạn phim hạnh phúc vừa rồi, đáng tiếc một điều là phòng tắm dư sức chứa hai người này lại chỉ có một. Chị Tương vẫn thế, y vừa ghé mặt tới đòi tắm uyên ương liền bị nhốt ngày bên ngoài, tắm xong quấn khăn tắm cười khúc khích chui vào chăn, như sợ Giản Phàm nhìn thấy.
Cho dù thấy hết cả rồi vậy mà vẫn còn che dấu xấu hổ ... Đương nhiên thế cũng tốt, đẹp nhất không phải là lúc toàn thân trần truồng, mà thấp thấp thoáng thoáng, là sự thẹn thùng nửa ẩn nửa hiện, nam nhân mặc dù dùng nửa thân dưới suy nghĩ, nhưng mà toàn bộ tinh hoa dâm đãng lại ở mắt và não, nếu không làm sao có câu tinh trùng dâng lên não?
Chẳng thể thấy hết, có điều lại khiến Giản Phàm tràn ngập hứng thú, chị Tương tuy hơn mình vài tuổi, nhưng ở nhà thời gian dài, càng tiếp xúc nhiều càng thấy cô có nhiều mặt rất đơn thuần, rất lương thiện, giống như lần vì chuyện bí phương thịt ngâm mà áy náy, nhiều lần tìm mình muốn bồi thường. Trên người cô không hề thấy sự kiêu căng thực dụng của rất nhiều mỹ nữ, cũng không thấy sự yếu đuối giả tạo, có lẽ cùng vì tính cách chân phương thắng thắn đó mà hai người thu hút lẫn nhau.
Giản Phàm chẳng nói rõ được, có điều thực sự thực sự thích ở bên cạnh cô.
Tắm rửa xong, lau khô người, đi dép lê về phòng ngủ, đèn sáng, chăn bị cuốn lại thành hình người, bên trong là cô gái mình yêu, chùm kín đầu, chắc là nghe thấy tiếng bước chân nên trốn rồi. Giản Phàm nhìn một cái đã cười, ga trải giường đã thay rồi, vừa lục tủ lấy chăn dự trữ, quần áo của hai người cũng được gấp cẩn thận xếp chồng lên nhau, chỉ mới tắm một lúc mà Tương Địch Giai xử lý hết mọi sự bừa bộn trong phòng.
Thật đúng là dở khóc dở cười, dù bản thân nổi tiếng thích sạch sẽ ngăn nắp, cũng chưa bao giờ đi dọn dẹp khi làm chuyện đó, chị Tương thực sự đáng yêu.
Giản Phàm nghịch ngợm kéo chăn, chỉ nghe thấy tiếng thét nho nhỏ, chăn bị giữ chặt hơn, Tương Địch Giai quả nhiên chưa ngủ. Giản Phàm đợi một lúc thình lình giật mạnh chăn, Tương Địch Giai kinh hoàng che ngực, người ta nói nữ nhân đẹp nhất khi mới ngủ dậy, nhưng Giản Phàm thấy vẻ ngây thơ xen lẫn xấu hổ của chị Tương sau khi hai người làm chuyện đó mới là đẹp nhất, vì thế cô vừa thét lên thì Giản Phàm như hổ đói vồ mồ nhào tới, ôm lấy chị Tương, chùm chăn lên, hai người ở trong chăn dùng chân lẫn tay đánh nhau ..
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT