“Ha ha ha, tuyệt vời, thực sự tuyệt vời ... Làm tốt lắm, Trương Kiệt, nếu như anh sinh ra sớm mười mấy năm, nói không chừng vụ án này được làm rõ rồi.” Giản Phàm cười như điên như dại, cười như gặp chuyện vui nhất trên đời, cười tới muốn chảy nước mắt, cười tới làm mọi người nhìn nhau rồi cũng không nhịn được cười, cười rất lâu đột ngột ngưng bặt, mặt trở nên nghiêm túc: “Cám ơn mọi người nhắc nhở, suốt từ hạ tuần tháng 9 cho tới giờ, chúng ta đã tiếp nhận vụ án gần 20 ngày, trừ tiếp xúc với nghi phạm, tôi chỉ tập trung vào tái dựng hiện trường chứ không nhắm vào nghi phạm. Vì diện hiềm nghi quá lớn, chứng cứ quá ít, nên tôi cho rằng không cần biết nghi phạm là ai, muốn đụng chạm vào vụ án này, thì phải tái hiện được quá trình, thủ pháp, tư duy nghi phạm.”
Nói tới đó Giản Phàm hơi dừng lại, đi tới bức ảnh ở chính giữa, chỉ vào chữ A được đánh dấu trên Phân cục Tấn Nguyên: “Giờ chúng ta loại bỏ hết mọi ảnh hướng, lấy án luận án ... Thứ nhất hiềm nghi A, trước khi trời mưa dùng lý do nào đó nấp vào trong phân cục, theo như điều tra trước đó của tôi suy đoán người này không phải là cảnh sát, tôi tin có người bắn tin, nhưng dám tự mình ra tay gây án thì quá nhược trí.”
“Nhưng vụ án quan trọng không phải ở A, mà là người phối hợp, chính là cái chìa khóa, vì kiếm chìa khóa mà không ngại gian khổ, từ điểm này chứng minh đám người nghi phạm không phải kẻ trộm, nhưng vì lý do giữ bí mật, nên không dám thuê trộm chuyên nghiệp mở khóa, mà cũng chẳng có tên trộm nào dám vào cục công an để bẻ khóa. Vụ án này chỉ có 2 , tối đa là 3 người gây án, nhiều hơn sẽ dễ bị lộ. quay lại chủ đề, khi A ẩn nấp thành công thì nghi phạm thứ 2 là B ...”
Giản Phàm chỉ chữ B sớm được đánh dấu tại nơi ở của Tằng Quốc Vĩ: “Khi đó B lái xe, trên xe rất có khả năng còn C, bọn chúng tới nơi ở của Tằng Quốc Vĩ, đợi ông ta xuống nhà, từ việc Tằng Quốc Vĩ thong thả nấu cơm, xem con làm bài tập, đưa con đi ngủ rồi thong thả rời đi, chứng tỏ ông ta làm một việc bình thường, người muốn gặp cũng là người quen. Vậy chúng ta giả thiết bản thân B, hoặc thông qua người trung gian, thông báo cho Tằng Quốc Vĩ biết là trong tay hắn có tiền tệ, sách cổ nào đó khiến ông ta hứng thú ... Đợi Tằng Quốc Vĩ lên xe, thì giống như Trương Kiệt nói, một mình B hoặc có thêm sự phối hợp của C, nhân lúc Tằng Quốc Vĩ không đề phòng ra tay giết người, lấy chìa khóa, bước thứ hai này dù Tằng Quốc Vĩ chưa bị giết thì cũng bị khống chế trên xe ... Có ai phản đối không?”
Mọi người lúc này đều đã đứng dậy nhìn chàng trai còn chưa hết vẻ non nớt trên mặt, nhưng thái độ nghiêm túc, nghe câu chuyện như nghìn lẻ một đêm, xong lại hết sức hợp lý, mỗi chi tiết nói ra đều cởi nút thắt của những giả thiết bất hợp lý trước kia, hai đồng chí già là kích động nhất, liên tục gật đầu, cảm giác mơ hồ như đã chạm một tay vào vụ án.
Thấy không ai dị nghị gì, Giản Phàm nói tiếp: “Chìa khóa đã tới tay, trong quá trình này xe vẫn di chuyển, khi đó trời rất tối, mưa lại to, nói không chừng là có sấm sét.”
“Có, sấm rất to.” Thời Kế Hồng bổ xung ngay, một đêm như vậy có thể nói là cả đời khó quên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT