Lại lần nữa xem từ đầu tới cuối, Ngũ Thần Quảng mặt chữ điền đen đúa, có chút lo âu, hình như vì vụ án mà phiền lòng. Cái mặt vàng của Tiêu Minh Kiến rất khách khí, nhắc tới vụ án là thao thao bất tuyệt, lưu loát như học thuộc lòng, thời gian, địa điểm đều vô cùng rõ ràng, lời của ông ta là có giá trị nhất. Dương Công Uy béo tròn trắng trẻo, đoạn video này là rõ nhất vì ông ta ngồi im không nhúc nhích, cái vẻ khinh miệt không thèm che dấu, xem lại vẫn có kích động muốn cho một đạp. Còn Vương Vi Dân gặp hôm nay, gian trá quá rõ ràng. Người đáng nghi nhất là trực ban Kiều Tiểu Ba, vừa thấy cảnh sát là rùng mình, căng thẳng, nói lắp ba lắp bắp, lời khai cũng mập mờ đầy lỗ hổng.
... Không, còn có cả Vương Vi Dân nữa, người này dứt khoát biết nhiều hơn thứ ông ta thể hiện ra, vụ án này không phải không có manh mối, trước tiên làm sao lọc ra manh mối này.
Đem hai đoạn ghi hình xem lại vài lần, vẫn cảm giác Kiều Tiểu Ba có tật giật mình, còn biểu hiện của Vương Vi Dân thì quá khôn khéo đưa đẩy, nếu không liên quan, ông ta có thể trực tiếp hơn rồi, sao phải đưa đẩy với hai cảnh sát nhỏ? Nhưng vẫn chỉ là suy luận thôi, không có chứng cứ ủng hộ, nếu vẻn vẹn là nhìn từ những điểm khả nghi, mũi giáo lại chĩa vào Lý Uy.
Trước mắt hiện lên hình ảnh Lý Uy, ấn tượng của Giản Phàm với ông ta là cực tốt, vô cùng tốt, một người có cả khí độ lẫn khí thế, nói chuyện thì sâu sắc văn nhã, kiến thức rộng lớn làm người ta thán phục.
Giản Phàm cảm tưởng mình đã hiểu được tâm thái của người phá án trước kia, vì sao chọn Tằng Quốc Vĩ, chụp hết tội lên đầu ông ta đúng là sáng suốt, không phải ông ta thì nếu tìm ra ông ta chân tướng sẽ rõ ràng, không tìm ra ông ta, ai chứng minh nổi không phải là ông ta? Cho nên gán tội cho ông ta là tốt nhất,
Mình bỏ sót gì không nhỉ, Giản Phàm nghe bên tai tiếng mưa gió ào ào thi thoảng có sấm nổ đì đùng từ từ nhắm mắt ... Bắt đầu nhập tâm vào tâm thái của một kẻ gây án, chuyện này y rất quen, mỗi khi xem hồ sơ vụ án, y đều đứng góc độ thủ phạm để tìm hiểu hành vi của chúng, giống từ thuốc, từ mùi vị, từ cách làm để hiểu được món ăn. Một vụ án giống như một món ăn, từ động cơ, hành động, thủ pháp là quá trình tuần tự nhi tiến.
Mình là Tằng Quốc Vĩ, sáu giờ mình đi đón con gái, về nhà, làm cơm, xem con gái làm bài tập, nhìn con gái lên giường, dặn nó ngủ sớm, sau đó ... Sau đó, sao mình lại phải rời ngôi nhà ấm áp như thế, không, đó dứt khoát không phải điều mình muốn ... Mình đội mưa đi gấp mười mấy phút, leo tường vào đơn vị, đánh ngất quản kho, lấy tiền mặt, cổ vật và súng, sau đó lái chiếc moto cảnh sát của mình, tới cửa hô một câu "nhiệm vụ khẩn cấp", rồi bắt đầu lãng tích thiên nhai?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT