“Được, tôi không khóc ... Anh nói đi.” Tằng Nam khịt mạnh một miếng, cố gắng ổn định tâm tình chờ đợi.
“Tôi không cho rằng cha cô biển thủ, bên trong có ẩn tình.” Giản Phàm kết luận ngắn gọn.
Tằng Nam khẩn trương tới run người, giọng gần như van nài: “Anh, anh nói nữa đi.”
“Có bốn lý do đi tới kết luận này, cô tin tôi đi, không phải chỉ mình tôi nhìn ra đâu, chỉ cần làm hình cảnh kinh nghiệm hoặc sáng suốt một chút là sẽ nhìn ra. Ngũ Thần Quảng, Tần Cao Phong, có lẽ nhiều người nữa từng xem hồ sơ đó đều nhìn ra.”
“Thứ nhất, cha cô là cảnh sát, ông ta không ngốc tới mức dùng chìa khóa của mình mở kho vật chứng lấy đồ, ông ta thừa hiểu mình sẽ phải đối diện với cái gì. Thứ hai, phát lệnh truy nã một cái là ông ấy biến mất khỏi nhân gian, dù là bỏ trốn thì cũng để lại manh mối, không thể sạch sẽ tới mức đó, trừ khi cha cô có đầu óc siêu việt, lập kế hoạch chi tiết tỉ mỉ tới mức có thể xóa sạch dấu vết, thế thì mâu thuẫn với điều một. Tang vật vào kho là sự kiện có tính đột phát, cha cô không biết trước được, chẳng lẽ ông ấy biết trước được lúc nào phá được án, lúc nào lấy được tang vật cho vào kho, trộm ngay trong ngay rồi còn thành công trốn ra hải ngoại một cách hoàn hảo như thế? Lúc đó xuất cảnh còn quản nghiêm hơn bây giờ, muốn trốn đi được khi bị truy nã gắt gao như thế phải có kế hoạch, điều đó lại mâu thuẫn với việc phá án bắt được tang vật là sự kiện đột phát.”
“Thứ ba, khi đó phân cục lập tức cách ly thẩm tra người liên quan, quá rõ rồi, bọn họ cũng không tin cha cô làm, hơn nữa cái xe moto ba bánh bị bỏ lại phát hiện vết máu chưa bị mưa rửa trôi hết, khi đó chúng ta chưa có giám định DNA, không thể xác nhận. Kết luận thứ tư, vì không tra ra được chân tướng, bọn họ liền gán tội lên cha cô ... Cho nên bất kể cha cô còn sống hay chết, ông ấy vĩnh viễn không thể thấy ánh mặt trời nữa, vì ông ta mà xuất hiện là có người gặp họa, cô cũng lập tức bị nguy hiểm ... Này này, đừng khóc ... Sao lại khóc rồi, đúng là, bảo muốn nói chuyện đàng hoàng với tôi ... Thế này làm sao tôi nói, thôi, tôi không nói nữa.”
Tằng Nam hai tay bụm chặt lấy miệng, cố nuốt nước mắt vào trong, muôn phần kích động hỏi: “Tức là. Anh không tin cha tôi phạm tội.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play