Đường Đại Đầu trố mắt ra nhìn, không dám tin, nhưng mà sự thực ở ngay trước mặt, mặt toàn là vết ngón tay, chợt nghe thấy tiếng cười, té ra mấy bảo an vây quanh xem trò cười, chuyện này sao có thể để truyền ra ngoài, nổi giận xua tay như đuổi gà: “Cút xéo, nhìn cái buồi gì? Chưa thấy đánh nhau bao giờ à? Cút, cút mau ...”
Nói xong kéo vai Giản Phàm đi ra ngoài, hết lời an ủi: “Người anh em, chuyện này tôi không giúp được cậu rồi, cậu tự xử lý thôi ... Ôi cái con điên ấy, sao lại đánh vào mặt, còn đánh thảm thế này, bảo người anh em tôi làm sao nhìn người khác? ... À, mà cậu sờ vào đâu, tới cấm địa chưa ... Thế thì không thiệt đâu, Nam Nam không phải người thường có thể đụng vào ... Ài, sao lại nóng vội thế, con bé vốn thích cậu, nhẹ nhàng chút kiên nhẫn chút thì sớm muộn cũng toại nguyện mà ... Thôi vậy, để tôi kiếm em gái khác cho cậu trút ra nhé?”
Ra tới cửa vừa vặn gặp được một cái taxi đưa người tới, Giản Phàm vẫy tay chặn lại, nói với giọng chán ngán: “Anh Đường, sau này chúng ta ít gặp nhau thôi, con mẹ nó, từ lúc quen biết anh, tôi toàn gặp chuyện xúi quẩy.”
Đường Đại Đầu tất nhiên không muốn mất đi quân sư đầu chó chuyên môn đưa chủ ý xấu này, chạy theo muốn khuyên, nhưng Giản Phàm đã hạ cánh cửa sổ xe xuống, vẫy tay tạm biệt. Xe vừa đi, Đường Đại Đầu dậm chân, anh chàng này chắc bị Tằng Nam đánh thảm rồi, không còn mặt mũi nào nữa, vừa bực lại vừa buồn cười, đứng đó lúc thì cười phá lên, lúc thì chửi bới, không ai hiểu hắn lên cơn thần kinh gì, cầm di động lên cố nén
cười nói.
“... Anh rể, có chuyện này, anh
không tin được đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play